PDA

View Full Version : thơ hay hok đọc là phí đó!!!!!



[Kute]_Hieu
11-02-2009, 01:35
Thất tình mới biết yêu là khổ
Say tình mới biết khổ vì yêu
Thức đêm mới biết đêm dài
Yêu người mới biết những ngày đợi mong

Yêu em mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua
Yêu em chảng ngại đường xa
1 ngày không đến thì 3-4 ngày

yêu nhau cởi áo cho nhau
về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay.
yêu nhau con mắt liếc qua
ghét nhau ném đá... vở đầu nhau ra

Có yêu thì nói rằng yêu
Không yêu thì nói 1 điều cho xong
Làm chi nửa đục nửa trong
Lờ đờ nước hến cho lòng tương tư

yêu em thấy nhớ em là khổ
không yêu thấy nhớ, Khổ vì em.
Trời mưa lúc ít lúc nhiều.
mưa xong rút nước lòng đỡ tương tư

Xa em một ngày mà anh tưởng 3 tháng
Vắng em 1 tháng anh tưởng trừng 30 năm
Sống nhiều nhưng chẳng được yêu
Yêu chỉ 1 phút sống nhiều không quan tâm

Khi yêu mới biết rằng yêu
khi yêu mới biết làm lìu là sao
khi yêu mới biết lên cao
khi yêu mới biết thế nào là bom

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Chỉ dừng lại khi chỉ còn một nửa
chỉ còn một là không còn gì nữa
khi không tìm đc nửa thứ 2
Yêu thơ là kẻ u sầu
Yêu nhạc là kẻ bắt đầu mộng mơ
Riêng tôi yêu nhạc lẫn thơ
Đố ai biết được tôi sầu hay mơ??

Luật pháp nào cắm nam yêu nữ
Chân lý nào cắm nữ yêu nam?
Giai cấp nào xóa tan sự nhung nhớ
Mãnh vực nào đánh đỗ được tình yeu?

Nửa cốc nước cũng làm vơi cơn khát
Nửa vầng trăng cũng đủ cho kẻ mộng mơ
Nửa sự thật không còn là sự thật
Còn Tình Yêu không có Nửa bao h

Không thương những kẻ thương mình
Mà thương những kẻ nhìn mình thờ ơ
Kẻ kô thương ta hoài công đeo đuổi
Kẻ thương ta ta lại khéo hững hờ :wub:

Tình muôn thuở tình đầu bất diệt
Mộng ban đầu khó để nhạc phai
Thương nhau đâu phải lời nói
Hai mắt nhìn nhau thế đủ rồi

Tình yêu là cái chi chỉ
Nuốt vào thì nghẹn, nhả thì hổng ra
Ngặm ngùi, cay đắng xót xa
Mà kô ai muốn nhả ra bao giờ

Trong đêm tối tôi gục đầu chấp nhận
Một tình yêu đã vỗ cánh bay cao
Ôm cô đơn tôi lặng lẽ cuối đầu
Giờ thật sự mất hẳn người yêu dấu

Khi yêu tôi chưa cho là đau khổ
Khi yêu rồi mới biết khổ vì yêu
Tôi yêu người bằng mối tình chân thật
Người yêu tôi bằng chót lưỡi đầu môi


Thân em như nước trên cành
hạt rơi xuống đất hạt vào lòng anh.
Nếu là nước sạch cũng đành
còn đây nước bẩn tốn nhiều xà-pông

Thế gian này có biết bao cảnh đẹp
Tại sao buồn sao khổ bởi tình yêu ?
Mộng ước kia tại vì sao tan vỡ
Để lòng ta phải sầu hận cô đơn
Ngồi buồn chẳng biết làm chi
Lấy giấy viết chữ li ti đỡ buồn
Viết "Y" rồi lại viết "u"
Viết "e" vào giữa ra thành chữ "Yêu"

Dòng nước chảy xung quanh miệng chén
Hai đứa mình yẹu lén mẹ cha
Em hỏi anh nước gì mặn nhất
Anh nhủ thầm nước mắt tình yêu

Là thân trai lao vào đời sớm
Anh biết mình chẳng được bằng ai
Nhưng em ơi tình anh là mãi mãi
Suốt đời này anh chỉ có mình em


Ngoài đời bề bộn dạy ta khôn
Với tôi thơ phú là nơi tâm tình

Tadat cháu mấy chục đời Tạ Tốn

tình anh như thể bèo trôi
chỉ vẽ mọt hướng chi xuôii mọt dòng

Nhân gian ơi sao lại có tinh yêu
Để lòng em bỗng chốc hóa tiêu điều
Yêu một người mà nào đâu dám nói
Để bây giờ em lạc chốn cô liêu...

em ở Tây Hồ bán chiếu gon
Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn?
Xuân xanh chừng độ bao nhiêu tuổi?
Đã có chồng chưa, được mấy con?


Ai ơi vẫn biết yêu là khổ
sao trong lòng vẫn rậm rực tình yêu.
bây giờ tình đã ra đi
mà sao ta vẫn nơi đây đợi tình. ??

Tiệc nào mà tiệc chẳng tàn
Rượu nào mà rượu chẳng say lòng người
Mất rồi những phút ngọt lời
Đâu rồi ngày cũ, đâu rồi hương xưa
...
Uống rượu say, ngày mai ta lại tỉnh
uống rượu tình khó tỉnh lắm ai ơi.!
Phút ngọt lời sao in đậm tâm trí
giờ hết rồi sao vẫn còn cô liêu

Nụ hồng hờ hững,nợ duyên
Nỗi buồn chim sáo,trái tim màu vàng
Gành hào nghe điệu hoài lang
Em về miệt thứ,xa anh,sớm chồng

hỡi ơi tình yêu là gì?
bao người khổ lụy cũng vì chữ yêu
xưa kia ta thích thúy kiều
họ vương không gả nên diều đứt dây

Đường nào dài bằng đường xích đạo
Gái nào xạo bằng gái thời nay
Gài ngày xưa lấy chồng chỉ một
Gái bây giờ như nhà dột ai ơi