jenny
12-25-2009, 04:17
:018:
Tôi thật bất ngờ khi tình cờ một hôm,tôi ghé wa những bài viết của 10A và đã đọc một bài có nhan đề “Khó Xử”,thật tình trong đầu tôi lúc đó chỉ có một mình Phúc-chị trong trường của tôi.Tôi cứ tưởng rằng Phúc chỉ làm chị 1 mình tôi thôi,nhưng ai có ngờ đâu đã có 1 người đến trước,và đó cũng chính là Hân.Lúc đó tôi cũng buồn vì tôi nghĩ rằng sự yêu thương của một người chị rồi sẽ bị chia đôi,nhưng khi đọc bài viết ấy,tôi nhận ra những suy nghĩ của tôi đều là những thứ mà Hân nghĩ đến.Thời gian trôi wa ,Phúc làm chị của chúng tôi từ lúc nào hok bít.Từ đó,cuộc sống của chị e tôi đơn giản lắm,nhưng bi h thì nó trở nên phức tạp hok đường nào để ‘gỡ rối’ được,mà bắt đầu là những mâu thuẫn giữa tôi&Hân.Mấy đứa nói là tôi trách lầm Hân nhưng cho đến bi h tôi chưa thể khẳng định được điều đó bởi vì tôi chưa tìm ra sự thật.Càng ngày tôi & H càng xa lánh nhau và cũng chính điều đó đã làm cho P ‘ stress’.
Nhưng lúc tôi buồn và tuyệt vọng chính là những người bạn mà tôi coi là thân đều rời xa tôi một thời gian mà hok một lời an ủi,trong đó có P và..Tôi thật sự bị SOCK nặng nề!Cho đến một hôm tôi nhận được lá thư của P,tôi đã khóc thật nhiều vì câu nói: “Bây h chị và e làm bạn một time để chị suy nghĩ.,ok?.”ngay cả P cũng đã tạm xa tôi??
Chính nhờ hôm đó tôi mới biết rằng,những người bạn trong lớp mà tôi coi như 1 người bạn bình thường lại chính là bạn thân,là cánh tay trái của tôi.Mọi người đến vs tôi, an ủi và chia sẽ cùng tôi,lúc đó như có một 1 liều thuốc ấm áp đang ngấm chảy vào khoảng trống giá lạnh trong lòng tôi.
Nhưng hiện h,tôi có cảm giác mọi người đã trở về vs tôi,trừ H.Tôi nghĩ rằng mặc dù đó là sự quay về thật lòng hay chỉ là miễn cưỡng của mọi người,nhưng những bước chân đó cũng làm tôi cảm thấy an ủi rất nhiều. Đó cũng chính nhờ những lời nói của P,người luôn đứng phía sau tôi.
THÔNG ĐIỆP NHỎ
Tôi cám ơn những thành viên nghịch ngợm của lớp 10C &đặc biệt là Tiên,Trân,Như,Đ.Ngân,Huyền,Tuyền,Liên,H� �ơng,T.Thảo,Mai,Thu,Đẹp,Heo,Mama,lusi Sang,T.Khanh,…..đã giúp tôi “vượt chướng ngại vật” trong thời gian wa!
Em cảm ơn P đã làm tất cả vì em!!!
Tôi thật bất ngờ khi tình cờ một hôm,tôi ghé wa những bài viết của 10A và đã đọc một bài có nhan đề “Khó Xử”,thật tình trong đầu tôi lúc đó chỉ có một mình Phúc-chị trong trường của tôi.Tôi cứ tưởng rằng Phúc chỉ làm chị 1 mình tôi thôi,nhưng ai có ngờ đâu đã có 1 người đến trước,và đó cũng chính là Hân.Lúc đó tôi cũng buồn vì tôi nghĩ rằng sự yêu thương của một người chị rồi sẽ bị chia đôi,nhưng khi đọc bài viết ấy,tôi nhận ra những suy nghĩ của tôi đều là những thứ mà Hân nghĩ đến.Thời gian trôi wa ,Phúc làm chị của chúng tôi từ lúc nào hok bít.Từ đó,cuộc sống của chị e tôi đơn giản lắm,nhưng bi h thì nó trở nên phức tạp hok đường nào để ‘gỡ rối’ được,mà bắt đầu là những mâu thuẫn giữa tôi&Hân.Mấy đứa nói là tôi trách lầm Hân nhưng cho đến bi h tôi chưa thể khẳng định được điều đó bởi vì tôi chưa tìm ra sự thật.Càng ngày tôi & H càng xa lánh nhau và cũng chính điều đó đã làm cho P ‘ stress’.
Nhưng lúc tôi buồn và tuyệt vọng chính là những người bạn mà tôi coi là thân đều rời xa tôi một thời gian mà hok một lời an ủi,trong đó có P và..Tôi thật sự bị SOCK nặng nề!Cho đến một hôm tôi nhận được lá thư của P,tôi đã khóc thật nhiều vì câu nói: “Bây h chị và e làm bạn một time để chị suy nghĩ.,ok?.”ngay cả P cũng đã tạm xa tôi??
Chính nhờ hôm đó tôi mới biết rằng,những người bạn trong lớp mà tôi coi như 1 người bạn bình thường lại chính là bạn thân,là cánh tay trái của tôi.Mọi người đến vs tôi, an ủi và chia sẽ cùng tôi,lúc đó như có một 1 liều thuốc ấm áp đang ngấm chảy vào khoảng trống giá lạnh trong lòng tôi.
Nhưng hiện h,tôi có cảm giác mọi người đã trở về vs tôi,trừ H.Tôi nghĩ rằng mặc dù đó là sự quay về thật lòng hay chỉ là miễn cưỡng của mọi người,nhưng những bước chân đó cũng làm tôi cảm thấy an ủi rất nhiều. Đó cũng chính nhờ những lời nói của P,người luôn đứng phía sau tôi.
THÔNG ĐIỆP NHỎ
Tôi cám ơn những thành viên nghịch ngợm của lớp 10C &đặc biệt là Tiên,Trân,Như,Đ.Ngân,Huyền,Tuyền,Liên,H� �ơng,T.Thảo,Mai,Thu,Đẹp,Heo,Mama,lusi Sang,T.Khanh,…..đã giúp tôi “vượt chướng ngại vật” trong thời gian wa!
Em cảm ơn P đã làm tất cả vì em!!!