Maril (:3
02-05-2010, 09:29
http://i381.photobucket.com/albums/oo252/solonely_12/Doc_28929.jpg
Chợt nhận ra
Những gì anh dành cho em - là lòng tốt. Không hơn
Ừ
Khoảng cách là gì? Là đại lượng vật lý và toán học để tính độ lớn của đoạn thẳng nối giữa hai điểm phân biệt nào đó, hoặc để chỉ độ dài của một đoạn đường nào đó (có thể không phải một đường thẳng lý tưởng). Khoảng cách không có giá trị âm, là một đại lượng vô hướng, nó chỉ độ lớn mà không có hướng như các đại lượng vectơ
Khoảng cách là gì? Đơn giản là khi chưa kịp gần đã phải xa. Và sự xa nhau bẻ cong cả những lời giải bày.
Là đôi khi em tự hỏi: mình đang làm gì trong cuộc sống của anh thế này?!?...
Cái quãng xa xôi nơi mà anh và em thuộc về - cũng gọi là khoảng cách đấy, anh nhỉ. Dù em cố tình k hiểu. Dù anh cố ý không biết. Dù em vui hay buồn. Dù anh muốn hay không
Khoảng cách là gì? Là điểm trống giữa mỗi sát-na cuộc đời. Chỉ một phần nghìn giây, nhưng khi nhìn lại mình, cảm giác hụt chân vẫn nung chảy mọi nỗ lực. Khi thời gian cuốn trôi. Khi lòng người suy suyển. Tất cả những gì có thể làm lúc này, chỉ là thế: đổ lỗi cho những thứ mong manh đã vứt lại phía sau
Khoảng cách là gì? Là cả khuất lòng. Khi nơi này và nơi đó không đủ quãng đường địa lý, người ta thường so đo, nghi ngại lẫn nhau. Để rồi trong những câu chuyện bình thường, cái nhói vẫn len lỏi vào. Bằng một cách rất tuyệt
Khoảng cách là gì? Là những lằn ranh song song nối tiếp nhau trên vạch kẻ đường. Là cái liếc nhìn lần cuối - khi bàn tay chưa kịp đan vào đã vội rút ra cho một cái vẫy tiễn biệt. Là một loại đồng hồ với hệ đếm vô cùng tàn nhẫn. Là thước đo giữa hai thế hệ. Là những lời hứa mòn mỏi khắc khoải không nguôi.
Là anh cao - và em thấp. Là khi em bảo với uo: "Quen một người như thế có tí tự hào. Đi kèm với tự ti"
Là khi đường đông, chợt nghĩ đến anh, rồi quay quắt tìm một nụ cười trong hàng ngàn khuôn mặt xa lạ
Là khi loạng choạng với một chiếc xe thắng gấp trước mặt.
Là những vết cắt mới tranh giành địa bàn với những vết cắt cũ. Để con người biết, khi nỗi đau chồng lên nhau, vẫn còn khoảng cách cho một cái nhoẻn môi
Là khi chợt tìm ra bản thân của ngày xưa
Là khi rét hộ một người cái rét của buổi đầu thu. Và đau hộ một người cái đau của chính họ.
Là lặp lại một cách máy móc nỗi đau theo người khác với một sự đồng cảm khôn nguôi. Không dám nói gì. Sợ mình ngốc nghếch giữa vụn vỡ. Sợ khoảng cách. Sợ câu nói "không hiểu được đâu, đừng cố". Sợ đến phát khóc. Nơi ấy lạnh, nơi này không lạnh sao?
Là khi nhìn thấy một người. Định gọi. Nhưng quên mất một cái tên - từ rất lâu
Là khi tự dưng không tìm thấy một người. Đèn online k sáng. ĐT k liên lạc được. Là những chỉ dẫn mập mờ của người quen. Là phải chấp nhận. Xa nhau. Ừ.
Là ích kỉ. K trả lời. K reply. K gặp. Để rồi đếm thời gian nặng nề trôi mà vùi chôn nỗi nhớ.
Khoảng cách thổi tắt những ngọn nến - vốn đã mong manh. Khi xa nhau - hi vọng chỉ còn leo lét.
Khoảng cách để lại những khoảng trống
Cr: Juan
Chợt nhận ra
Những gì anh dành cho em - là lòng tốt. Không hơn
Ừ
Khoảng cách là gì? Là đại lượng vật lý và toán học để tính độ lớn của đoạn thẳng nối giữa hai điểm phân biệt nào đó, hoặc để chỉ độ dài của một đoạn đường nào đó (có thể không phải một đường thẳng lý tưởng). Khoảng cách không có giá trị âm, là một đại lượng vô hướng, nó chỉ độ lớn mà không có hướng như các đại lượng vectơ
Khoảng cách là gì? Đơn giản là khi chưa kịp gần đã phải xa. Và sự xa nhau bẻ cong cả những lời giải bày.
Là đôi khi em tự hỏi: mình đang làm gì trong cuộc sống của anh thế này?!?...
Cái quãng xa xôi nơi mà anh và em thuộc về - cũng gọi là khoảng cách đấy, anh nhỉ. Dù em cố tình k hiểu. Dù anh cố ý không biết. Dù em vui hay buồn. Dù anh muốn hay không
Khoảng cách là gì? Là điểm trống giữa mỗi sát-na cuộc đời. Chỉ một phần nghìn giây, nhưng khi nhìn lại mình, cảm giác hụt chân vẫn nung chảy mọi nỗ lực. Khi thời gian cuốn trôi. Khi lòng người suy suyển. Tất cả những gì có thể làm lúc này, chỉ là thế: đổ lỗi cho những thứ mong manh đã vứt lại phía sau
Khoảng cách là gì? Là cả khuất lòng. Khi nơi này và nơi đó không đủ quãng đường địa lý, người ta thường so đo, nghi ngại lẫn nhau. Để rồi trong những câu chuyện bình thường, cái nhói vẫn len lỏi vào. Bằng một cách rất tuyệt
Khoảng cách là gì? Là những lằn ranh song song nối tiếp nhau trên vạch kẻ đường. Là cái liếc nhìn lần cuối - khi bàn tay chưa kịp đan vào đã vội rút ra cho một cái vẫy tiễn biệt. Là một loại đồng hồ với hệ đếm vô cùng tàn nhẫn. Là thước đo giữa hai thế hệ. Là những lời hứa mòn mỏi khắc khoải không nguôi.
Là anh cao - và em thấp. Là khi em bảo với uo: "Quen một người như thế có tí tự hào. Đi kèm với tự ti"
Là khi đường đông, chợt nghĩ đến anh, rồi quay quắt tìm một nụ cười trong hàng ngàn khuôn mặt xa lạ
Là khi loạng choạng với một chiếc xe thắng gấp trước mặt.
Là những vết cắt mới tranh giành địa bàn với những vết cắt cũ. Để con người biết, khi nỗi đau chồng lên nhau, vẫn còn khoảng cách cho một cái nhoẻn môi
Là khi chợt tìm ra bản thân của ngày xưa
Là khi rét hộ một người cái rét của buổi đầu thu. Và đau hộ một người cái đau của chính họ.
Là lặp lại một cách máy móc nỗi đau theo người khác với một sự đồng cảm khôn nguôi. Không dám nói gì. Sợ mình ngốc nghếch giữa vụn vỡ. Sợ khoảng cách. Sợ câu nói "không hiểu được đâu, đừng cố". Sợ đến phát khóc. Nơi ấy lạnh, nơi này không lạnh sao?
Là khi nhìn thấy một người. Định gọi. Nhưng quên mất một cái tên - từ rất lâu
Là khi tự dưng không tìm thấy một người. Đèn online k sáng. ĐT k liên lạc được. Là những chỉ dẫn mập mờ của người quen. Là phải chấp nhận. Xa nhau. Ừ.
Là ích kỉ. K trả lời. K reply. K gặp. Để rồi đếm thời gian nặng nề trôi mà vùi chôn nỗi nhớ.
Khoảng cách thổi tắt những ngọn nến - vốn đã mong manh. Khi xa nhau - hi vọng chỉ còn leo lét.
Khoảng cách để lại những khoảng trống
Cr: Juan