Đăng nhập

View Full Version : Sự tích hoa hồng xanh(P3)



Rynno
03-13-2010, 02:48
Công chúa trở về cung điện và cho gọi thằng ngốc tới.(Tội nghiệp thằng ngốc đang ngủ say thì bị dựng dậy)
Ngươi có biết làm thế nào đẻ cung điện của ta thật đẹp không !Ngày mai hoàng tử sẽ lại tới.Ta muốn dành cho chàng một sự ngạc nhiên.


-Thưa công chúa...hoàng tử.. à vâng thưa công chúa , tôi sẽ trang trí cung điện của công chúa bằng tất hoa hồng trong vườn.Cung điện của công chúa sẽ trở thành cung điện hoa hồng


-Một ý tưởng tuyệt vời!Ngươi cũng không ngốc lắm đâu! Nhưng ta sợ ngươi sẽ không thể làm xong nó trong đêm nay


-Tôi sẽ cố hết sức thưa công chúa...


Vậy là suốt cả đêm đó những bông hoa hồng còn ướt đẫm sương đêm được thằng ngốc cẩn thận hái từ vừon hoa mang vào cung điện.Khi cung điện của công chúa tràn ngập hoa hồng cũng là lúc trời vừa sáng.


Khi công chúa thức dậy, nàng không thể tin vào mắt mình ,trước mắt nàng là một cung điện đẹp như trong truyện cổ tích vậy.Công chúa đi dạo một vòng và thấy thằng ngốc ngủ gật bên cạnh một chiếc cột đá:


-Stupid.Dậy đi nào.Trời sáng rồi.


XIN LỖI công chúa, tôi lại ngủ quên mất, tôi sẽ hoàn thành nốt công việc ngay thôi.


-Không cần nữa.Như vậy là được rồi.Nguơi hãy về nghỉ ngơi đi


Thằng ngốc thở phào vì công chúa đã không trách nó chưa hoàn thành công việc.Nó vui vẻ trở về với vườn hoa giờ chỉ còn trơ những gốc.Công chúa đến bên cửa sổ và nhìn về phía những ngọn núi xa, nơi mà từ đó hoàng tử sẽ lại tới.Công chúa sẽ dẫn hoàng tử đi thăm cung điện hoa hồng của mình .Hoàng tử sẽ lại kể cho công chúa nghe câu chuyện về những miền đất xa lạ....Nhưng rồi chẳng có hoàng tử nào đến cả.Chỉ có người hầu của Hoàng tử mang theo một bức thư:


-"..Cô bé của ta,Ta không thể đến với em như đã hẹn .Đất nước của ta có chiến tranh.Ta phải tham gia vào cuộc chiến .Có lẽ chúng ta sẽ phải xa nhau một thời gian dài.Ta không muốn thế một chút nào.Ta sẽ rất nhớ em.Nhưng ta tin thời gian sẽ chứng minh cho tình yêu của chúng ta.Ta sẽ sớm gặp lại em...


Công chúa buồn lắm.Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi môi.."Em sẽ đợi! Nhưng nhất định chàng phải trở về đấy !....."