PDA

View Full Version : Bàn chân nhỏ và đôi giày



Rynno
03-13-2010, 03:09
Một ngày đẹp trời,đôi bàn chân nhỏ bước đi tung tăng trên dặm đường xa.Đôi bàn chân bắt gặp một đôi giày nhỏ xinh xắn đang để bên đường chờ nó,đôi bàn chân nhỏ liền thử chiếc giày,rất vừa vặn,đẹp đẽ và thoải mái với nó.Nó bước đi những bước thật tự tin với đôi giày mang theo và đôi giày đã cùng bàn chân nhỏ vượt qua hết chặng đường này tới chặng đường kia...

Đôi giày và đôi bàn chân đã đi rất xa,cả hai cùng rất mệt mỏi,đôi giày đã trở nên cũ kỹ và đã có những vết rách,những vết rách đó khiến cho đôi bàn chân bước đi rất đau nhưng cả hai vẫn cùng cố gắng bước tiếp những chặng đường,đôi giày mong rằng đôi bàn chân sẽ dừng lại nghỉ ngơi ở đâu đó và đưa đôi giầy đến một tiệm khâu vá,để vá lại những vết rách và để đôi bàn chân bớt đau hơn khi mang nó và để tân trang lại mình để lại có thể trở thành đôi giày nhỏ xinh ngày xưa.Nhưng đôi bàn chân vẫn cố bước đi thật nhanh đến đích,nhưng đôi bàn chân không ngờ được rằng cuối của con đường ấy lại là một con đường lớn chắn ngang con đường mà đôi bàn chân và đôi giày nhỏ đã bước qua và trên đường đó có rất nhiều đôi bàn chân khác mang rất nhiều loại giầy khác nhau.Bàn chân nhỏ vẫn cố gắng rẽ ra ngoài và vẫn mang theo đôi giày nhỏ bên mình...


Lại vào một ngày đẹp trời,đôi bàn chân nhỏ gặp một đôi giày rất giống với những đôi giày mà những người ngoài đường lớn đang mang,đôi giày này không đứng bên đường đợi như đôi giày nhỏ mà rảo bước bên cạnh đôi bàn chân nhỏ và mời mọc thử mặc sự tồn tại của đôi giày nhỏ đang đi cùng.Đôi giày nhỏ không hề để ý đến những chuyện như vậy bởi vì nó tin tưởng tuyệt đối vào bàn chân nhỏ và thầm nghĩ đến những chặng đường dài và an tâm nghĩ rằng đôi bàn chân nhỏ cũng hiểu đã cùng nó đi rất nhiều nơi,trải qua rất nhiều gập ghềnh,khó khăn mà vẫn có thể vượt qua.Và nó càng yên tâm hơn nữa khi đôi bàn chân nhỏ từ chối lời mời mọc đó.Nhưng rồi đến một ngày kia đôi bàn chân nhỏ đã chán cảm giác mang đôi giày nhỏ,vừa đau lại vừa cũ kỹ và nhìn bên cạnh vẫn thấy đôi giày nọ rảo bước cùng mình,giúp mình vui vì âm thanh cộp cộp mà chưa bao giờ được đôi giày nhỏ mang lại cho mình.Lần thứ nhất mời,đôi bàn chân từ chối,lần thứ hai rồi lần thứ ba...

Rồi vào một ngày trời mùa đông rét căm căm,bàn chân nhỏ,đôi giày nhỏ và đôi giày nọ vẫn đang đi cùng nhau,đôi giày nọ thấy đôi giày nhỏ bị tuột dây,nó liền dẫm vào cái dây đó khiến cái dây bị tuột ra,đôi giày nhỏ thấy vậy liền mách với đôi bàn chân rằng đôi giày kia làm đau mình nhưng nó nhận được câu trả lời"Không đâu,đôi giày nọ không bao giờ làm như thế!Đôi giày nọ rất tôn trọng đôi giày nhỏ mà!"Và nó chợt bàng hoàng,nó níu đôi bàn chân lại và bảo đôi bàn chân hãy quay lại nhặt dây để buộc lại,thì không thấy đôi bàn chân nói gì và sụp đổ khi thấy mình đã bị tháo ra khỏi đôi bàn chân nhỏ từ lúc nào không hay...Nó thẫn thờ nhìn theo bóng dáng đôi bàn chân nhỏ đã bước đi và trên đôi bàn chân nhỏ đã mang đôi giày nọ...Đôi giày nhỏ chạy theo níu nhưng đôi bàn chân càng rảo bước thật nhanh và trách đôi giày nhỏ làm mình đau,đôi giày nhỏ hiểu rằng đôi bàn chân nhỏ không còn cần mình nữa...

Con đường cũng mắng đôi bàn chân nhỏ đã bỏ quên bạn mình nhưng điều đó đã làm cho đôi bàn chân nọ càng bước nhanh hơn và còn thương đôi giày nọ thân cô thế cô hơn gấp bội vì muốn chứng tỏ rằng mình đã đúng và muốn vượt qua rào cản.Nhưng cái đúng là cái gì và rào cản là cái gì thì đều là do đôi bàn tự tạo ra cho mình,con đường không bao giờ tạo rào cản cho đôi bàn chân,con đường chỉ muốn đôi bàn chân bước thật nhanh tới đích nhưng không để đôi bàn chân phải nhói đau thôi...Đôi giày nhỏ mới thực sự cô đơn...

Đôi giày nhỏ nhìn lại mình,ôi chiếc giày xinh xắn ngày nào đây ư? Nó đã quá mệt sau chặng đường dài rồi còn lại phải rơi vào tình cảnh cô đơn này!Nó chỉ muốn được phục vụ bàn chân nhỏ đến cuối cùng của con đường thôi!
Đôi bàn chân không thương đôi giày nhỏ khi đôi giày nhỏ cô đơn?
Đôi bàn chân không thương đôi giày nhỏ khi đôi giày nhỏ gục ngã?
Đôi bàn chân không thương đôi giày nhỏ khi đôi giày nhỏ tan nát?
....

Những câu hỏi đang tồn tại trong đôi giày nhỏ chỉ được trả lời trong một câu duy nhất
Đôi bàn chân nhỏ đã quên đôi giày nhỏ rồi!

Đôi giày nhỏ nhìn quanh thấy không còn bóng dáng ai nữa,nó tiếp tục lết đi trên con đường và không buồn khâu lại,làm mới mình và chẳng biết mình đi về đâu nữa!
...

Đôi giày nhỏ vẫn dõi theo những bước chân của bàn chân nhỏ vì nó đã quen như vậy rồi,và nó biết đôi bàn chân nhỏ rất hạnh phúc bên đôi giày nọ giống như nó và đôi bàn chân nhỏ lúc đầu.Và nó yên tâm nằm xuống một bãi cỏ xanh êm đềm và ngủ một giấc lãng quên...Hy vọng rằng nó sẽ tỉnh lại sớm!!!

Rio
03-16-2010, 05:45
poc tem dum` na`