PDA

View Full Version : Anh hối hận vì đã rời xa em



chồng của vợ
05-05-2010, 07:01
Anh xin lỗi em......bài viết này tình cờ anh đọc đã làm thay đổi suy nghĩ của anh.....

Bây giờ anh có tất cả, một chuyên gia về kỹ xảo, sở hữu 3 chiếc xe hơi, một xe máy… Kể ra thật ngốc nghếch đúng không em, anh đã nghĩ mình không đủ để xứng đáng với em. Để rồi bây giờ anh biết được, đó không phải là tất cả những gì em cần từ anh.

Hôm nay là ngày 20/4, cái ngày mà anh thích nhất trong năm. Ngày em nói em thật sự yêu anh mặc dù chúng ta quen nhau ngày 20/9. Đến bây giờ cũng hơn 8 năm rồi, mọi chuyện đã không còn như ngày trước nữa nhưng 20 hàng tháng anh đều cảm thấy rạo rực và nhớ đến em nhiều lắm.

Ngày đó chúng ta quen nhau thật ngây thơ và ngốc nghếch. Trước khi gặp và quen em, anh chưa từng quen và cảm thấy thích người con gái nào đến như vậy. Em không giống như những người khác. Mình chỉ gặp nhau được 2 tuần rồi quen, trong 2 tuần gặp nhau đó mình chưa hề nói với nhau một câu nào. Nhưng rồi anh cảm thấy mình yêu em, muốn gặp em mỗi ngày.

Ngồi cạnh em, nghe em nói những câu vu vơ. Em không phải là một người lãng mạn bên ngoài, nhưng những bức thư em viết cho anh rất hay. Em chưa bao giờ biết xếp ngôi sao tặng ai. Vậy mà em cũng học để xếp ngôi sao và trái tim tặng cho anh.

Còn anh thì lúc nào cũng là người thô lỗ phải không em. Anh có những suy nghĩ thật là khờ dại. Anh nghĩ lúc đó mình chưa có gì cả, nên không phải là người thích hợp để em quen. Anh đã tìm cách bỏ mặc và quên em đi. Có lần mình không nói chuyện với nhau mấy tuần, rồi một hôm em đến ngồi cạnh anh. Anh nhớ em lắm, anh muốn nắm tay em, nói rằng anh yêu em nhiều lắm. Nhưng anh đã không dám làm chỉ vì mặc cảm bản thân mà thôi.

Em khóc và nắm tay anh nói “Anh có biết em nhớ anh nhiều lắm không”. Anh tệ thật, anh thật sự đã không hiểu và trân trọng những gì em dành cho anh. Anh luôn cho rằng mình không đủ điều kiện để quen em, còn em thì nói em không quan tâm đến những người con trai với vẻ hào nhoáng bên ngoài. Anh quyết định đi du học cũng chỉ vì muốn tìm một tương lai mới, muốn có một cái gì khác.

Em từng nói rằng em sẽ qua đây với anh. Anh vui lắm. Em nói em sẽ xếp 2009 ngôi sao cho anh, anh cảm thấy mình hạnh phúc vô cùng. Nhưng cuối cùng anh lại từ chối món quà đó. Anh chỉ muốn em hiểu rằng anh không phải chối bỏ em, nhưng anh không muốn tạo áp lực để em phải chờ đợi. Anh không đủ cam đảm ra gặp em để nhận món quà đó vì ghét cảm giác chia tay. Nó khó chịu lắm. Anh sợ mình lại khóc.

Anh biết anh là người có lỗi với em nhiều lắm. Khi qua đây chỉ vì hiểu lầm em mà anh buồn, tìm đến người con gái khác. Anh cứ ngỡ em đã có bạn trai mới, chỉ vì dại dột nghe lời của vài đứa bạn nói rằng em đã quen người khác. Anh buồn bã lao vào công việc và tìm cách quen người khác và để cho em biết chỉ vì anh không muốn mất em theo cách như vậy.

Đến khi anh biết được sự thật thì cũng muộn rồi. Hè năm đó anh về được 10 ngày, chỉ muốn gặp em giải thích và nói lời xin lỗi. Nhưng em không gặp anh, có lẽ đó cũng là lúc hai đứa mình kết thúc nhỉ. Anh xin lỗi, anh đã hành động như một đứa trẻ ngu ngốc, anh không biết tôn trọng em. Để rồi em quyết định đi qua một nước khác. Từ đó, anh không được gặp em nữa.

Lâu lâu anh vẫn email hỏi thăm em. Có lúc em trả lời, lúc thì không. Anh, đến bây giờ thật sự vẫn không hiểu được em nghĩ gì. Có lẽ em vẫn không tha thứ cho anh. Có lần em trả lời anh tất cả là quá khứ rồi nên thôi: “THE CLICK 5: Maybe It's our first mistake but baby that's alright. There's a reason why they say that we should give a time, but time is not enough. And that's the reason why, when we young we fall in love...”.

Nhưng sau đó mình chỉ nói chuyện với nhau được thêm một lần với vài dòng cộc lốc. Anh không biết em lại giận anh chuyện gì nữa. Nhưng đến lúc hè em về, anh cũng về theo được một tuần. Anh muốn gặp em nhưng em không chịu gặp anh. Lúc đó anh thấy có lẽ mình không còn gì để ở lại nữa. Anh đi và để quà sinh nhật nhờ bạn gửi lại cho em. Và rồi sau đó em không nhận. Ngày sinh nhật anh cũng nhắn tin chúc mừng em. Em nhắn lại nói đừng làm phiền cuộc sống em nữa, anh đã phá hoại cuộc sống của em ngày trước, em không muốn bị như vậy nữa.

Từ đó về sau 2 đứa mình vẫn không nói chuyện với nhau thêm lần nào. Nhưng anh vẫn nhớ em nhiều lắm. Anh không quên được em, anh còn yêu em nhiều lắm nhưng cũng không thể nào nói được với em. Sau đó anh lao mình vào học hành và công việc. Vừa làm vừa học 4 năm nay, anh không muốn mình thua ai, anh muốn mình có mọi thứ từ bàn tay của mình.

Đến khi bây giờ anh có tất cả, một vị trí trong mắt mọi người xung quanh, một chuyên gia về kỹ xảo, sở hữu 3 chiếc xe hơi, một xe máy…Vậy đó, kể ra thật là ngốc nghếch đúng không em, nhưng đó là những gì anh đã nghĩ mình không đủ để xứng đáng với em. Để rồi bây giờ anh biết được. Đó không phải là tất cả những gì em cần từ anh. Anh sai rồi, anh chỉ muốn gặp lại em và nói anh yêu em yêu em nhiều lắm.

Chúc em luôn vui vẻ và hạnh phúc với cuộc sống mới của mình.

Hnil Nart