Rynno
08-13-2010, 08:10
Em nhỏ bé, em xanh tươi, em có một cuộc sống tuyệt vời. “Cỏ”, là em đó! Cỏ rất xanh, rất duyên với một màu lục làm vẽ nên một khung cảnh tuyệt mĩ. Em giản dị và đôi khi lại toát lên cái vẻ đẹp lạ kì làm tâm hồn bao nhiêu thi sĩ phải lưu luyến. Có lắm lúc, cỏ lại ngây thơ và dường như bị mọi người lãng quên. Họ lãng quên cỏ, cứ mặc nhiên giẫm lên, đè bẹp những cọng cỏ non mới nhú và đôi khi không biết họ có vô tình hay cố ý hay không lại xén sạch đi những thảm cỏ tươi ấy, thế vào đó là những ngôi nhà cao tầng và những cao ốc khang trang rất đỗi hào nhoáng. Tuy vậy, họ không thể làm dập tắt hết đi sự sống xanh tươi của cỏ trên thế gian, có vẫn sống với sức vươn lên mãnh liệt vượt qua bao sóng gió để khoe màu lục của mình dười ánh nắng ban mai. Cỏ ơi! Sao mà em lại ngây thơ đến thế!
<img src='http://cA5.upanh.com/11.620.15826302.LLE0/2.bmp' border='0' alt='' />
Cỏ vu vơ, hồn nhiên để bị chà đạp, bị những dấu chân người dẫm lên lấm bùn sình nhem nhuốc. Cỏ không trả lời, cũng không ủ rũ, chỉ giấu kín nỗi niềm cho bản thân và cố vươn dậy hướng ánh nhìn lên bầu trời để tỏ rõ rằng cuộc sống của em không bao giờ có hồi kết. Có quá nhu nhược, có quá tự ti hay quá ngờ ngệch không cỏ? Cỏ cũng im lìm và dường như tự nhủ rằng đó không phải là điều vô thường hay cuộc sống phù phiếm. Cỏ có làm hại, có giận hờn ai đâu kia chứ! Chỉ giản dị làm diệu đi cái màu nắng chói chang kia và làm mát tâm hồn cháy bỏng rất chi là khô cằn của con người đang tất bật và bon chen trong cái xã hội tân thời này thôi. Cỏ vẫn ngây ngô lặng nhìn từng vạn vật, ngắm chăm chú những chuyển biến của cuộc đời từ ngày này qua tháng nọ và hầu như không có điểm dừng lại.
<img src='http://cA4.upanh.com/11.620.15826333.CPH0/3.jpg' border='0' alt='' />
Cỏ vẫn chờ một thứ gì đó của tạo hóa. Thứ quà vô giá mà bầu trời xanh cao vút kia ban tặng, có khi bao la nhưng cũng có khi khan hiếm. Mưa, chờ mỏi mòn để giải tỏa cơn khát. Có một chút ngô nghê đan xen cái khoảng không gian bao la mà tạo hóa sắp đặt cho cỏ, có khi cỏ ở vùng cao nhưng cũng có khi cỏ vẫn miệt mài chờ mưa ở những nơi đồng bằng vùng trũng thật thấp. Cái nắng gay gắt ơi! Cho dù có chói chang bao nhiêu nhưng sự chờ mong của cỏ là bất tận, sẽ không tàn lụi sớm mà vẫn vươn cao chờ đón cơn mưa tắm gội đi những vết bẩn mang màu xanh um lại cho cỏ. Mưa kia rơi lất phất, cỏ không đáp lại bằng những tràng vỗ tay những đón lấy từng hạt mưa nhẹ nhàng bằng những màu xanh chung thủy. Mưa gội rửa, cuốn đi những vết bùn lầy, vết nhơ nhuốc mà chính những tâm hồn vô tâm hay lãng quên dẫm đạp và hủy hoại. Mưa ơi! Tuy cỏ không biết nói lời cảm ơn nhưng cũng bày tỏ tâm chân tình bằng những màu xanh hay hương thơm thanh khiết mà dịu dàng đan xen trong từng giọt mưa li ti mà nho nhỏ.
<img src='http://cA3.upanh.com/11.620.15826352.UKU0/4.bmp' border='0' alt='' />
Nhìn đằng xa, màu cỏ xanh rất rõ. Cỏ rất thơ, có một cuộc sống bình yên không vấn vương bụi trần. Cỏ ngây thơ vẫn mọc và khoe màu xanh làm tâm hồn người khi buồn trở nên yên vui và khi vui sẽ cảm thấy lạc quan và yêu cuộc đời mãnh liệt. Được nằm lên cỏ xanh, cảm nhận vị trong lành của thiên nhiên đang được cỏ chắt lọc thật thanh khiết. Tâm hồn không chút xuyến xao và do dự, được chợp mắt nghĩ mình đang đến 1 nơi thần tiên không ồn ào, không buồn phiền và môi trường thật xanh và tươi tốt. Ngắm cỏ, sao tâm hồn có lỗi đến thế, cỏ không hề ngốc nghếch hy sinh bản thân cho cuộc đời để cuộc đời này có được những mầm xanh sự sống đang ấp ủ từng ngày dài trong những con tim có tầm nhìn sống tích cực cho cuộc sống. Chỉ dám vuốt nhẹ lên cỏ mà an ủi rằng: “Cỏ ơi! Em ngây thơ quá đỗi!”.
<img src='http://cA4.upanh.com/11.620.15826381.PVC0/5.bmp' border='0' alt='' />
<img src='http://cA5.upanh.com/11.620.15826302.LLE0/2.bmp' border='0' alt='' />
Cỏ vu vơ, hồn nhiên để bị chà đạp, bị những dấu chân người dẫm lên lấm bùn sình nhem nhuốc. Cỏ không trả lời, cũng không ủ rũ, chỉ giấu kín nỗi niềm cho bản thân và cố vươn dậy hướng ánh nhìn lên bầu trời để tỏ rõ rằng cuộc sống của em không bao giờ có hồi kết. Có quá nhu nhược, có quá tự ti hay quá ngờ ngệch không cỏ? Cỏ cũng im lìm và dường như tự nhủ rằng đó không phải là điều vô thường hay cuộc sống phù phiếm. Cỏ có làm hại, có giận hờn ai đâu kia chứ! Chỉ giản dị làm diệu đi cái màu nắng chói chang kia và làm mát tâm hồn cháy bỏng rất chi là khô cằn của con người đang tất bật và bon chen trong cái xã hội tân thời này thôi. Cỏ vẫn ngây ngô lặng nhìn từng vạn vật, ngắm chăm chú những chuyển biến của cuộc đời từ ngày này qua tháng nọ và hầu như không có điểm dừng lại.
<img src='http://cA4.upanh.com/11.620.15826333.CPH0/3.jpg' border='0' alt='' />
Cỏ vẫn chờ một thứ gì đó của tạo hóa. Thứ quà vô giá mà bầu trời xanh cao vút kia ban tặng, có khi bao la nhưng cũng có khi khan hiếm. Mưa, chờ mỏi mòn để giải tỏa cơn khát. Có một chút ngô nghê đan xen cái khoảng không gian bao la mà tạo hóa sắp đặt cho cỏ, có khi cỏ ở vùng cao nhưng cũng có khi cỏ vẫn miệt mài chờ mưa ở những nơi đồng bằng vùng trũng thật thấp. Cái nắng gay gắt ơi! Cho dù có chói chang bao nhiêu nhưng sự chờ mong của cỏ là bất tận, sẽ không tàn lụi sớm mà vẫn vươn cao chờ đón cơn mưa tắm gội đi những vết bẩn mang màu xanh um lại cho cỏ. Mưa kia rơi lất phất, cỏ không đáp lại bằng những tràng vỗ tay những đón lấy từng hạt mưa nhẹ nhàng bằng những màu xanh chung thủy. Mưa gội rửa, cuốn đi những vết bùn lầy, vết nhơ nhuốc mà chính những tâm hồn vô tâm hay lãng quên dẫm đạp và hủy hoại. Mưa ơi! Tuy cỏ không biết nói lời cảm ơn nhưng cũng bày tỏ tâm chân tình bằng những màu xanh hay hương thơm thanh khiết mà dịu dàng đan xen trong từng giọt mưa li ti mà nho nhỏ.
<img src='http://cA3.upanh.com/11.620.15826352.UKU0/4.bmp' border='0' alt='' />
Nhìn đằng xa, màu cỏ xanh rất rõ. Cỏ rất thơ, có một cuộc sống bình yên không vấn vương bụi trần. Cỏ ngây thơ vẫn mọc và khoe màu xanh làm tâm hồn người khi buồn trở nên yên vui và khi vui sẽ cảm thấy lạc quan và yêu cuộc đời mãnh liệt. Được nằm lên cỏ xanh, cảm nhận vị trong lành của thiên nhiên đang được cỏ chắt lọc thật thanh khiết. Tâm hồn không chút xuyến xao và do dự, được chợp mắt nghĩ mình đang đến 1 nơi thần tiên không ồn ào, không buồn phiền và môi trường thật xanh và tươi tốt. Ngắm cỏ, sao tâm hồn có lỗi đến thế, cỏ không hề ngốc nghếch hy sinh bản thân cho cuộc đời để cuộc đời này có được những mầm xanh sự sống đang ấp ủ từng ngày dài trong những con tim có tầm nhìn sống tích cực cho cuộc sống. Chỉ dám vuốt nhẹ lên cỏ mà an ủi rằng: “Cỏ ơi! Em ngây thơ quá đỗi!”.
<img src='http://cA4.upanh.com/11.620.15826381.PVC0/5.bmp' border='0' alt='' />