the return of the dead
09-05-2010, 09:09
....Mong manh ! ....
Mong manh , mỏng manh ...Vội đi, vội đến ...
Một chiếc lá khẽ rụng giữa mùa hè ! Giữa
những mênh mang , giữa những thêng thang
tưởng chừng như bất tận ...Có cơn Gió nào
đang ..đi ....qua ...
....Một cơn gió phiêu du ...Gió
đi tìm cho mình Cô Tấm trong quả thị , Gió
đi tìm tiếng ai hát xua đi mọi nát tan ....
Nhưng Gió chỉ tìm lại được những điều mất
mát ...
Có ai không tan nát cõi lòng khi mất mát?
Có giọt lệ nào ..thấm đậm chua chát trong tim ?
....Một người điên cũng biết đau ! Cũng biết khóc , cũng biết cười !
....Nhưng Gió đâu có phải là người
gió chỉ là một cái gì đó ...Thoắt ẩn,
thoắt hiện giữa không trung ...Mọi lúc , mọi nơi ....
...Và cũng chẳng phải là con người , Gió
không có cảm xúc ...Gió chỉ biết thổi ,
thổi ...và thổi mà thôi ! ....Gió chỉ biết
vi vu , vi vu ... Gió vi vu !
....Nắng nhạt ! ...
Từng giọt nắng nhạt nhòa theo từng giờ
, chỉ mờ dần mờ dần ....! ..Kia những
làn nước đang nhè nhẹ bốc hơi , Gió làm
phần việc của mình ...đưa nước lên
tận trời cao , đi qua những bóng cây...
Khẽ lao đao , ...lên tận những đám mây
...Hòa vào cùng xây nên một hình hài ,
một hình thù ...Có nghĩa , hoặc không
có nghĩa ..Có để làm gì đâu , giữa muôn
vàn thứ đang diễn ra giữa cuộc đời ...
...giữa hàng ngàn bể dâu
Giữa biển trời bát ngát..... cũng chỉ là hạt cát
Đắng cay vỗ cánh về nghe vỡ nát con tim
.....Giữa đất trời những đớn đau , chỉ nghe
giọt lệ rơi mau....! Tiếng ai khóc...
không thành ...câu ....
...Đêm thâu...!
Nỗi đau như hằn sâu .....!
..Chán chường , với bốn bức tường..
Im lìm , và lặng thinh ....Đêm rồi
cũng sẽ qua ? Một đêm ...năm canh
...Nhưng sao tưởng chừng trăm canh
chưa tàn ...Tâm can khổ một nỗi
Tan ...vỡ thở dài khóc vỡ tan !
..Chờ đợi trong mòn
mỏi , chờ đợi ..ngóng trông ....
Chỉ có mình với một khoảng không ,
...đắm chìm mê muội ....Ngắm
nhìn cỏ úa khô tàn , lá rụng rớt
giữa mùa hạ...Nước khô cằn..
....phải chăng tất cả đang chết
dần , chết mòn ? Hay chính ta
đang chết ?
...Có đôi khi
cái chết là tái sinh !.... Và đôi khi
khi bình minh là tan vỡ....!
Mong manh , mỏng manh ...Vội đi, vội đến ...
Một chiếc lá khẽ rụng giữa mùa hè ! Giữa
những mênh mang , giữa những thêng thang
tưởng chừng như bất tận ...Có cơn Gió nào
đang ..đi ....qua ...
....Một cơn gió phiêu du ...Gió
đi tìm cho mình Cô Tấm trong quả thị , Gió
đi tìm tiếng ai hát xua đi mọi nát tan ....
Nhưng Gió chỉ tìm lại được những điều mất
mát ...
Có ai không tan nát cõi lòng khi mất mát?
Có giọt lệ nào ..thấm đậm chua chát trong tim ?
....Một người điên cũng biết đau ! Cũng biết khóc , cũng biết cười !
....Nhưng Gió đâu có phải là người
gió chỉ là một cái gì đó ...Thoắt ẩn,
thoắt hiện giữa không trung ...Mọi lúc , mọi nơi ....
...Và cũng chẳng phải là con người , Gió
không có cảm xúc ...Gió chỉ biết thổi ,
thổi ...và thổi mà thôi ! ....Gió chỉ biết
vi vu , vi vu ... Gió vi vu !
....Nắng nhạt ! ...
Từng giọt nắng nhạt nhòa theo từng giờ
, chỉ mờ dần mờ dần ....! ..Kia những
làn nước đang nhè nhẹ bốc hơi , Gió làm
phần việc của mình ...đưa nước lên
tận trời cao , đi qua những bóng cây...
Khẽ lao đao , ...lên tận những đám mây
...Hòa vào cùng xây nên một hình hài ,
một hình thù ...Có nghĩa , hoặc không
có nghĩa ..Có để làm gì đâu , giữa muôn
vàn thứ đang diễn ra giữa cuộc đời ...
...giữa hàng ngàn bể dâu
Giữa biển trời bát ngát..... cũng chỉ là hạt cát
Đắng cay vỗ cánh về nghe vỡ nát con tim
.....Giữa đất trời những đớn đau , chỉ nghe
giọt lệ rơi mau....! Tiếng ai khóc...
không thành ...câu ....
...Đêm thâu...!
Nỗi đau như hằn sâu .....!
..Chán chường , với bốn bức tường..
Im lìm , và lặng thinh ....Đêm rồi
cũng sẽ qua ? Một đêm ...năm canh
...Nhưng sao tưởng chừng trăm canh
chưa tàn ...Tâm can khổ một nỗi
Tan ...vỡ thở dài khóc vỡ tan !
..Chờ đợi trong mòn
mỏi , chờ đợi ..ngóng trông ....
Chỉ có mình với một khoảng không ,
...đắm chìm mê muội ....Ngắm
nhìn cỏ úa khô tàn , lá rụng rớt
giữa mùa hạ...Nước khô cằn..
....phải chăng tất cả đang chết
dần , chết mòn ? Hay chính ta
đang chết ?
...Có đôi khi
cái chết là tái sinh !.... Và đôi khi
khi bình minh là tan vỡ....!