pe kun
09-08-2010, 01:29
tháng trôi qua. 6 tháng với 1 tình yêu 1 mình anh mang trong lòng.Chừng ấy để anh tự nhận ra mình rất yêu em.Thời gian cứ lặng lẽ trôi và anh cũng lặng lẽ với tình cảm của mình.Gần đây việc học quá nhiều làm anh căng thẳng lắm.Đi học về chỉ muốn vứt hết tất cả qua 1 bên và chìm vào giấc ngủ ,những mệt mỏi bận rộn dường như làm anh vơi đi nỗi nhớ về em.Nhưng quên sao được cái cột mốc ấy chứ ,có lẽ chỉ mình anh còn thời gian để nhớ về ngày gặp đầu tiên ấy.Bây giờ em cũng như anh học nhìu và bận rộn với cả việc làm thêm.Nhiều khi anh tự hỏi em có mệt mỏi ,căng thẳng như anh không.Chủ nhật vừa rồi gặp em anh đã nhìn vào đôi mắt em đôi mắt em dường như sâu hơn với những mệt mỏi in hằn lên đấy.Em bị cảm anh thương lắm chứ muốn được như ngày xưa mua thuốc "cảm" để đưa tận tay em.Muốn được quan tâm đến em như xưa nhưng tại sao anh không thể làm được.Những suy nghĩ trăn trở về em anh cứ giấu nó đi vào 1 góc khuất nhât trong trái tim mình,nhưng anh ko thể nào quên được.Đọc những dòng comment em gửi cho anh anh như muốn khóc.Có lẽ anh đã sai khi cho rằng em không hiểu được tình cảm của anh dành cho em.6 tháng đã qua và anh biết rằng anh sẽ còn nghĩ về em.Nhớ về những kỷ niệm của chúng ta những tháng sau này nữa.Thôi thì anh sẽ giữ mãi những khoảng khắc thật đẹp ấy vậy.Anh biết em muốn tốt cho anh muốn anh quên được em nhưng tình yêu mà khó nói lắm nhất là đối vối 1 kẻ cố chấp như anh.Những hy vọng trong anh vẫn còn đó,dù anh biết tình yêu là 1 trải nghiệm trong cuộc sống nó dễ vỡ và mong manh,vì sao lại như vậy có lẽ anh không khéo nắm giữ và nâng niu nó, để em mãi mãi ko thuộc về anh Từ ngày chia tay chưa một ngày nào anh không nhớ về em. Hình ảnh về em vẫn cứ hiện rõ trong đầu anh, nó như một chiếc phông nền cho tất cả những việc làm hằng ngày của anh, lúc đậm lúc nhạt. anh cố gắng quên em đi để bắt đầu một cuộc sống mới nhưng anh không thể nào làm được, càng cố quên,càng thấy nhớ em vô cùng. Mỗi lần nhớ em anh chỉ biết tìm một chỗ thất an toàn để suy tư , để mặc sức nhớ về em. Và lại chẳng ai biết anh buồn, nhiều người còn thắc mắc sao anh chia tay người yêu mà vẫn vui vẻ như vậy, vì có ai thấy những lúc anh thật buồn như muốn khóc khi nhớ em đâu mà vẫn chỉ thấy anh cười nói, trêu đùa. Anh vẫn vậy, vẫn như một con ốc núp sau một vỏ cứng, và nếu như cái vỏ cứng ấy không vỡ ra thì chẳng ai biết được bên trong ốc rất mềm. Anh cũng vậy sẽ chẳng ai hiểu được a