lUv_dAuTeEN
10-29-2010, 05:47
Ngày buồn nhất của em không phải là ngày hôm nay,ngày hôm qua,ngày mai,ngày mốt mà ngày buồn nhất của em là những ngày em cố quên anh.Tại sao muốn quên 1 người lại khó đến thế?Em muốn quên anh,quên tất cả.Vậy mà giờ đây biết bao kỉ niệm bỗng ùa về trong kí ức.Em nhớ anh,nhớ những dóng tin nhắn an ủi,nhớ cái nụ cười ấy,nhớ tất cả mọi thứ ở anh.Vì em trốn chạy,em không đủ can đảm để tiếp tục nữa,em không muốn phải tiếp tục một lần đau nữa,em chỉ gây cho anh nhiều phiền muôn,mọi đau khổ.Em tham lam không muốn mất anh nhưng em lại ích kỉ vì lời chia tay ấy.Thật sự ích kỉ lắm phải không anh?Nghe buồn cười anh nhỉ!!!Bởi vì cứ tiếp tục thế này ta cũng chẳng bao giờ có được hạnh phúc thật sự.Em sẽ trốn chạy những kỉ niệm ấy,em sẽ cố quên đi tất cả,em sẽ buông tay anh ra,không níu anh thêm một lần nào nữa hết,em biết tình cảm của anh dành cho em nhìu đến thế nào,nhưng định mệnh không cho chúng ta ở bên nhau,em không muốn chúng ta ở bên nhau mà làm cho nhiều người phải đau khổ,đem lại bao giọt nước mắt.....Cầm chiếc dt trên tay lòng em đau thắt kại anh có biết không?Đơn giản là vì em cảm thấy nhớ anh,em cắn rứt trong lòng.Ừ thì quên vậy mặc dù biết em sẽ chẳng bao giờ quên được anh.Ừ thì,chia tay mặc dù biết nước mắt cứ tiếp tục rơi mãi.Ừ thì xóa đi những dòng tin nhắn để con tim thôi mong chờ mòn mỏi.
Em muốn chia tay,sau những đêm nghĩ suy,giây phút bên anh sao quá mong manh,giấc mơ đã tan vỡ.Anh rất yêu em chỉ muốn mãi bên em,nhưng phút giây khi ta đến bên nhau đãmang theo bao lỗi lầm:heart::heart::heart::heart::heart::heart::he art::heart::heart:
Em muốn chia tay,sau những đêm nghĩ suy,giây phút bên anh sao quá mong manh,giấc mơ đã tan vỡ.Anh rất yêu em chỉ muốn mãi bên em,nhưng phút giây khi ta đến bên nhau đãmang theo bao lỗi lầm:heart::heart::heart::heart::heart::heart::he art::heart::heart: