pe kun
09-09-2011, 01:49
Số fận đã mag a đến vs em nhưg chính nó cũng đã mag a đi xa khỏi đời em. A đến như cơn gió thoảng wua đời em r` biến mất để lại trog em wá nhìu cay đắng và xót xa.
A nói rằng a ko đủ tự tin để mang lại hạnh fúc cho em và a lại hy vọng em tìm đc 1 ng` khác tốt hơn a nhưg tại sao a vẫn đến với em để r` bỏ em ra đi hả a? Em đã thật sự hạnh fúc bên cạnh a mặc dù em lun cảm thấy bất an , thấy sợ 1 ngày nào đó a sẽ đi mất. Nhưg a bit ko?Em vẫn cần a bên cạnh, cần a mag đến cho em nhữg nụ cười những niềm hp quý giá. A ko bị ràng buộc, và em tự do thì tại sao mình lại ko thể đến vs nhau hả a? Tại sao a lại fải nhất thiết rời xa em, fải nhất thiết để em đau khổ vậy hả a? Em đã làm gì sai hay em đã ko tốt với a ư?. A ra đi ko 1 lý do để em có thể hỉu được.
Hàng ngày em lại fải đối diện vs a như thế nào đây? A và em như hai chiếc bóng thầm lặng cứ né tránh nhau hoài vậy sao??. Đã từ lâu lắm rồi em ko dám nhìn vào mắt a. Em sợ!!. Sợ cảm giác yêu thương, sợ fải đối diện vs wá khứ, vs nhữg kỷ niệm đẹp nhất bên a. Em đã từng nghĩ rằng mìk sẽ fải đi xa, xa thật xa để có thể wên đc a và công việc học tập của em mới có thể típ tục đc.Nhưg khi đã wuyết định rồi em lại sợ.
Em sợ hàng ngày sẽ ko gặp đc a, em sẽ nhớ và sẽ bật khóc khi ko đc nhìn thấy khuôn mặt a nữa. Có lẽ sẽ chẳng bao h` a hỉu em đã yêu a thật lòng và nhìu như thế nào đâu... ngay cả bản thân em cũng ko hỉu đc đìu đó. A đối xử fũ fàg vs em khiến em cứ mãi ngơ ngác đi tìm nguyên nhân của đau buồn. Mọi ng` cứ trách móc em sao còn yêu a, còn wan tâm tới a. Nhưg làm sao em có thể bắt trái tim mìk ko yêu ah đc chứ?
Em nghĩ có thể wên đc ah nhưg em đã sai. Em vẫn thế, vẫn dành tất cả t.y của mìk cho a nhưg a bít ko em đã khác đi. Em đã trưởng thành hơn, em đã ko còn bi lụy a, ko hờn trách a, ko làm fiền a nữa. A vẫn lạnh lùng vs em, vẫn hững hờ với em và vẫn fũ fàng với em trog nhữg ngày wua. Có lẽ a đã nhận ra mìk ko còn t.c vs em và cảm thấy mệt mỏi nên a cứ mãi im lặng để em trog sự trăn trở và bâng khuâng. A ...vẫn nụ cười ấy, vẫn ánh mắt ấy nhưg nó đã ko còn là a của em như trc nữa. Em bít sẽ chẳng còn là trog chuyện cổ tích có bà tiên để mag a way về bên em nhưg em vẫn chờ đợi a, chờ trog tuyệt vọg.
Dù em bít mìk mãi mãi ko thể trở về như trc kia nhưg em sẽ vẫn yêu a. Và nếu như số fận đã sắp đặt cho a và em là hai đg` thẳg sog sog thì em dù đã làm tất cả nhữg jk` có thể vẫn ko thể làm cho nó cắt nhau đc fải ko a? Nhưg bít đâu, 1 ngày nào đó sẽ có fép lạ làm cho hai đg` thẳg sog sog cắt nhau thì sao ? Và chỉ có a mới có thể mag đến fép lạ cho em, đc ko ah?
A nói rằng a ko đủ tự tin để mang lại hạnh fúc cho em và a lại hy vọng em tìm đc 1 ng` khác tốt hơn a nhưg tại sao a vẫn đến với em để r` bỏ em ra đi hả a? Em đã thật sự hạnh fúc bên cạnh a mặc dù em lun cảm thấy bất an , thấy sợ 1 ngày nào đó a sẽ đi mất. Nhưg a bit ko?Em vẫn cần a bên cạnh, cần a mag đến cho em nhữg nụ cười những niềm hp quý giá. A ko bị ràng buộc, và em tự do thì tại sao mình lại ko thể đến vs nhau hả a? Tại sao a lại fải nhất thiết rời xa em, fải nhất thiết để em đau khổ vậy hả a? Em đã làm gì sai hay em đã ko tốt với a ư?. A ra đi ko 1 lý do để em có thể hỉu được.
Hàng ngày em lại fải đối diện vs a như thế nào đây? A và em như hai chiếc bóng thầm lặng cứ né tránh nhau hoài vậy sao??. Đã từ lâu lắm rồi em ko dám nhìn vào mắt a. Em sợ!!. Sợ cảm giác yêu thương, sợ fải đối diện vs wá khứ, vs nhữg kỷ niệm đẹp nhất bên a. Em đã từng nghĩ rằng mìk sẽ fải đi xa, xa thật xa để có thể wên đc a và công việc học tập của em mới có thể típ tục đc.Nhưg khi đã wuyết định rồi em lại sợ.
Em sợ hàng ngày sẽ ko gặp đc a, em sẽ nhớ và sẽ bật khóc khi ko đc nhìn thấy khuôn mặt a nữa. Có lẽ sẽ chẳng bao h` a hỉu em đã yêu a thật lòng và nhìu như thế nào đâu... ngay cả bản thân em cũng ko hỉu đc đìu đó. A đối xử fũ fàg vs em khiến em cứ mãi ngơ ngác đi tìm nguyên nhân của đau buồn. Mọi ng` cứ trách móc em sao còn yêu a, còn wan tâm tới a. Nhưg làm sao em có thể bắt trái tim mìk ko yêu ah đc chứ?
Em nghĩ có thể wên đc ah nhưg em đã sai. Em vẫn thế, vẫn dành tất cả t.y của mìk cho a nhưg a bít ko em đã khác đi. Em đã trưởng thành hơn, em đã ko còn bi lụy a, ko hờn trách a, ko làm fiền a nữa. A vẫn lạnh lùng vs em, vẫn hững hờ với em và vẫn fũ fàng với em trog nhữg ngày wua. Có lẽ a đã nhận ra mìk ko còn t.c vs em và cảm thấy mệt mỏi nên a cứ mãi im lặng để em trog sự trăn trở và bâng khuâng. A ...vẫn nụ cười ấy, vẫn ánh mắt ấy nhưg nó đã ko còn là a của em như trc nữa. Em bít sẽ chẳng còn là trog chuyện cổ tích có bà tiên để mag a way về bên em nhưg em vẫn chờ đợi a, chờ trog tuyệt vọg.
Dù em bít mìk mãi mãi ko thể trở về như trc kia nhưg em sẽ vẫn yêu a. Và nếu như số fận đã sắp đặt cho a và em là hai đg` thẳg sog sog thì em dù đã làm tất cả nhữg jk` có thể vẫn ko thể làm cho nó cắt nhau đc fải ko a? Nhưg bít đâu, 1 ngày nào đó sẽ có fép lạ làm cho hai đg` thẳg sog sog cắt nhau thì sao ? Và chỉ có a mới có thể mag đến fép lạ cho em, đc ko ah?