jack_knight
09-08-2009, 06:42
Chọn mãi mới được một ngày
Gặp em để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê !!
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Đợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa lầu bầu:
"Biết thế mình bỏ từ lâu cho rồi !!!"
thơ cái...chày
"Chày" anh vừa bé vừa xinh. Không đủ độ "lớn" nên đành mượn thôi. Chày "to" là quá tuyệt rồi. Để em giã nát một đời... thiếu to
Vợ chồng nhà nọ rất yêu thơ, hễ mở miệng là đọc thơ. Bên hàng xóm cũng có đôi vợ chồng yêu thơ không kém. Một hôm, cô vợ nhà hàng xóm gặp chồng nhà bên ấy nói:
- Anh ơi em hỏi cái này
Anh cho em mượn cái chày giã cua.
Anh chồng nhà nọ vui vẻ lấy chày cho mượn và ỡm ờ:
- Chày anh em thấy đẹp chưa?
Giã vừa chóng được, cầm vừa chặt tay.
Vừa hay cô vợ về đến, thấy sự thể liền hỏi:
- Nhà cô cũng có cái chày
Sao cô lại thích mượn chày nhà tôi?
Cô ả mượn chày đỏ mặt, lý do rằng:
- Chày nhà mình bé, giã lâu...
Bên này, anh chồng cô mượn chày nghe được, liền nói vọng sang:
- Thôi không mượn nữa em ơi
Nhỏ to cũng giã được thôi, kém gì.
Gặp em để quyết giãi bày yêu thương
Hai đứa ngồi trên bờ mương
Công nông thì chạy trên đường, bụi ghê !!
Cứ thế mà buôn dưa lê
Mãi không đề cập vấn đề trọng tâm
Anh liền nói chuyện lòng vòng
Đợi em sơ ý là cầm tay luôn..
Ngờ đâu anh chộp đã nhanh
Em rút tay lại còn lành nghề hơn
Mất đà anh lộn xuống mương
Bò lên đã thấy em chuồn từ lâu.
Vừa về anh vừa lầu bầu:
"Biết thế mình bỏ từ lâu cho rồi !!!"
thơ cái...chày
"Chày" anh vừa bé vừa xinh. Không đủ độ "lớn" nên đành mượn thôi. Chày "to" là quá tuyệt rồi. Để em giã nát một đời... thiếu to
Vợ chồng nhà nọ rất yêu thơ, hễ mở miệng là đọc thơ. Bên hàng xóm cũng có đôi vợ chồng yêu thơ không kém. Một hôm, cô vợ nhà hàng xóm gặp chồng nhà bên ấy nói:
- Anh ơi em hỏi cái này
Anh cho em mượn cái chày giã cua.
Anh chồng nhà nọ vui vẻ lấy chày cho mượn và ỡm ờ:
- Chày anh em thấy đẹp chưa?
Giã vừa chóng được, cầm vừa chặt tay.
Vừa hay cô vợ về đến, thấy sự thể liền hỏi:
- Nhà cô cũng có cái chày
Sao cô lại thích mượn chày nhà tôi?
Cô ả mượn chày đỏ mặt, lý do rằng:
- Chày nhà mình bé, giã lâu...
Bên này, anh chồng cô mượn chày nghe được, liền nói vọng sang:
- Thôi không mượn nữa em ơi
Nhỏ to cũng giã được thôi, kém gì.