Hôm nay tình cờ nghe bài hát “con đường mưa”, không hiểu sa0 từng câu tr0ng bàj hát giống nó wá:
“ nếu tình ta chẳng phải xa khj đang đậm sâu, thì em đã không đau buồn, nếu lòng em không còn yêu anh hơn chính mình thì em đã quên được anh…..”
….bất chợt nó lại nhớ đến anh…..

Nó bước đj từng bước trên c0n đường, c0n đường mà trước đây nó và anh đã từng đj bên nhau, hạnh phúc bên nhau, vậy mà giờ đây chỉ còn lại mình nó….không bjết anh có nhớ nó như nó nhớ anh không nhỉ???....không bjết khj anh đj đến những c0n đường này anh có nhớ những kỉ njệm ngày đó 2 đứa bên nhau không??? Và không bjết anh có nhìn thấy sự yếu đuối nơi nó, thấy nó đang gục ngã vì sự lạnh nhạt của anh….khj đó tráj tjm anh có nhói đau không??? Còn tjm nó thì đau lắm, đau như có cái gì xé nát ra vậy….Anh đứng cách nó chỉ vài bước chân mà sa0 nó có cảm giác anh ở xa lắm, phải chăng vì trái tjm anh đang dần cách xa trái tjm nó, phải chăng vì tr0ng cáj kh0ảng cách giữa 2 tráj tjm đang có 1 tráj tjm khác đứng giữa???.....

Bỗng nhjên ở đâu có những giọt nước rơi xuống, rơi xuống tay nó, rơi xuống mặt nó, nó ghét trời mưa lắm, trời mưa làm nó lạnh giá. Nó nhớ mùa lạnh trước, mỗi đên anh ở bên cạnh nó, ôm nó vào lòng để nó chìm vào giấc ngủ. Khi có 1 cơn gió vô tình thổi qua, anh sjết chặt nó lại và sưởi ấm nó, lúc đó nó hạnh phúc lắm, mà nó cũng chẳng hjểu từ lúc nào sự quan tâm đó lại khjến nó bắt đầu yêu anh nữa….
4 tháng trước nó vẫn còn vô tư, mơ đến khi những cơn mưa đầu mùa rơj, nó sẽ cũng anh ngồi bên hjên ngắm mưa, cùng đj dạo, vui đùa dưới mưa, sẽ cùng nếm vị ngọt của 1 giọt mưa, và mưa sẽ chứng kjến hạnh phúc của 2 đứa. Khj mưa và những cơn gió vô tình làm nó lạnh, vòng tay của anh sẽ ôm chặt nó, sẽ ch0 nó cảm nhận hơj ấm của tình yêu và hạnh phúc…..nó đã từng ngây thơ như vậy….

Giờ này ng0àj trờj cũng đang mưa, là những cơn mưa đầu mùa mà nó từng trông đợi đó, nhưng không có nụ cười nào cả, không có vòng tay nào cả, không có hơi ấm nào cả, và cũng không còn cái hạnh phúc mà nó đã từng mơ. Giờ đây xung quanh nó chỉ là 1 không gian trống vắng. Nó đưa tay ra nắm từng giọt mưa, buốt giá thật đó…..vị của nước mưa cũng cay đắng quá, không như nó từng m0ng đợi…..

Nó nhớ cơn mưa duy nhất mà nó và anh cùng ngắm, đó là 1 cơn mưa bất chợt của mùa xuân….mưa rơi như đang khóc thay ch0 nó. Lúc đó nó đâu bjết rằng đó cũng là đêm cuốj cùng nó còn nằm tr0ng vòng tay của anh….
Để rồi giờ đây....
.....từng giọt mưa rơi xuống mà sa0 nó thấy đau đớn quá, lạnh giá quá. Ngày này 4 tháng trước cũng là ngày anh ra đj. 4 tháng qua ngày nào nó cũng khóc, cũng nhớ về những kỉ njệm trước đây. Từng đêm hình ảnh anh lại trở về tr0ng giấc mơ của nó, và nó lại thầm gọi tên anh tr0ng mỗi giấc mơ….khj giật mình tỉnh giấc thì cũng không còn cái vòng tay ngày nào ôm nó từng đêm nữa rồi….giờ đây tr0ng đêm tối chỉ còn lại mình nó cô đơn mà thôi…

Nó nhớ lại những ngày xưa, những ngày trước khj anh bước vào cuộc đời nó. Nếu giờ ngoại khoá hôm đó nó không vô tình bước qua lớp anh, nếu lúc anh làm quen nó vẫn không thèm trả lờj, nếu ngày đó nó không vội mở lòng với anh mà vẫn giữ thái độ ghét anh như vậy thì có lẽ giờ này khác rồi nhỉ???....nhưng nó không trách anh đâu vì anh ch0 nó quá nhiều, ch0 nó hạnh phúc, ch0 nó nụ cười, ch0 nó njềm tjn, và ch0 nó cả cuộc sống này….
Ngoài trời mưa càng lúc càng lớn thì phải???....mưa làm gì để nó lại thêm buồn, dù bjết anh đang vui đùa dưới mưa cùng 1 người c0n gái khác….nó thấy khoé mắt nó cay cay, nhưng đâu có gì đâu nhỉ??? chỉ là nước mưa rơi vào mắt nó thôi mà…..nó ghét mưa nhưng nó muốn nói đjều này vớj mưa: “ mưa à, đừng tạnh mưa nhé, nó không muốn ai nhìn thấy những giọt nước không-phải-nước-mưa trên gương mặt nó”…..

Tình yêu bắt đầu bằng 1 nụ cười, phát trjển thành những nụ hôn và kết thúc bằng những giọt nước mắt……