Mười h đêm, thị trấn náo loạn vì một tiếng hét

- Á aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa – nó hét lên

- Chuyện gì vậy? – hắn hỏi, vẫn còn ngáy ngủ

- Sao um tui…sao ngủ…chung …giường…trời ơi…..

- Có gì đâu, tại hồi trưa mệt quá nên ngủ quên chứ gì – hắn đáp, mắt vẫn nhắm, tay vẫn ôm nó và hắn đang…ở trần.

- Buông tui ra lẹ lên hok tui cho văng xuống đất bi giờ. nghe hok hả?

- Tui bị thương mà, tay chân nhấc lên hok nổi…

- Zậy để tui giúp há – vừa dứt lời thì

- Á assssssssssss chơi kì zậy? seo đạp tui xuống giường. – vừa nói hắn vừa lồm cồm bò dậy.

- Ai mượn… Tui đi nấu cơm đây, mún ăn gì??

- Gì cũng được, cô nấu là được rùi.

Câu nói vô tình của hắn làm nó thấy vui vui. Thì ra cũng có người thích món ăn của nó.

Khi nó dọn ra bàn thì hắn cũng bước xuống, mặt mày vẫn còn mầm tím.

- Ê, mặt tui trong khiếp lắm hả?

- Vẫn đẹp chai như thường, có điều trang điểm hơi đậm thui – nó đùa

- Hihi, cô cũng công nhận tui đẹp trai nữa hả?

- Saxx tào lao.

- Thui ăn đi, đói quá hà.

- Uhm

%^(**&^%*&()%&*#^&&^#@)

Bàn ăn sạch sẽ…

- Lên phòng nghĩ đi, tui dọn cho

- Tui phụ cho, hết đau rùi mà.

- Vậy thì gọt trái cây đi, tui rửa chén

- Uk

- Hum nay thấy anh hok bình thường à nha - nó trong bếp nói vọng ra

- Sao?

- Sáng vui vui, trưa bùn hiu, cáu gắt, chìu hớn hở, tửng tửng… nói túm lại là hơi khìn khìn…

- Vậy hả? hahaha

- Dẹp dùm cái giọng đóa đi, ớn quá. Tui xong rùi đóa, xong chưa zậy?

- Xong, ra ăn đi

- Uhm

- Nà đút cho miếng cam nà.

- Thui tui tự ăn

- Đút cho, trả lại cái hồi nãy cô đút cháo cho tui…

- … - nó há miệng ra

- Ngon hok?

- Uhm…….cũng được hihi, nói chứ cam ngọt lắm. Thui tui đi tắm rùi ngủ lun à nha. Anh cũng ngủ sớm đi, mai đi học.

- Mai trường mình nghỉ

- Sao zậy?

- Hai hotboy của trường bị bầm mặt mà thèn nào dám đi học. cho cả trường nghỉ lun

- Pó tay……

- Ngủ ngon.

- Uk! Tất nhiên rùi. Ngủ ngon nha!

Hắn vui vẻ lên phòng vừa đi vừa huýt sao. Hắn thầm ước sẽ mãi mãi như vậy, sẽ bên nó như vậy……

Sáng hum sao, mới 5 h mà cóa một người gọi điện đánh thức một người zậy

- A lô, chơi kì zậy, mới cóa 5h mà phá tao rùi… - một giọng nam còn đang ngáy ngủ.

- Hì, tại lúc này tao dậy sớm lắm (để đánh thức con heo dậy chứ gì). Tao mún nhờ mày một chuyện.

- Ok, nói đi, tao sẵn sàng, có cô nào đẹp theo mày hả, để tao dẹp dùm cho…

- Mày thì tối ngày bít có gái thui. Tao mún nhờ mày một chuyện khác, cũng liên quan đến gái. Nhưng mày mà đụng tới cô ấy là tao giết mày đấy.

- Gì vậy trời. Ai mà quan trọng dữ zậy? mày bít quan tâm con gái từ khi nào zậy hả?

- Kệ tao, nhìu chuyện tao đập bể mặt bi giờ

- Đại ca tha cho em, chuyện gì nói đi thằng quỷ

- À, kế hoạch là zầy…!@#$%^&^&*&*&*&*$%^%& . OK, được hok?

- Được, nhưng đẹp hok?

- Hok

- Zoiiii, chán mày ghê, mày bị gì mà gái đẹp theo hằng hà hok chiu, lại…

- Nhìu chuyện, kệ tao đi. Ráng thi hành kế hoạch cho tao, lộn xộn là khổ đấy nha kon. Mà nhớ đóa, hok được đụng vô người ấy. rõ chưa?

- Yes sir. Hihi, tao ngủ típ đây pipi

Cuộc trò chuyện xong. Người kia cầm điện thoại, mặt trầm ngâm.

Hắn lẩm bẩm một câu không đầu không đui và t/g hok hỉu gì hết "thử xem sao". Hắn bước qua phòng nó, lại tiếp tục điệp khúc hằng ngày.

- Dậy, heo, dậy nhanh đi, cóa cái này hay lắm.

- Hui, để tui ngủ chút nữa, ra đi – nó nhão.

- Zậy hok hả? hay mún tui hét lên.

Tự nhiên nó bật dậy. Hắn mỉm cười tự đắt khi hù được nó. Nó chạy lại cái bàn, lấy hai cục gòn thiệt bự, nhét vào hai tai rùi nằm ngủ típ. BÓ TAY.

- Trời ơi! Thiệt hok nói nổi. A ANH LONG ĐẾN LÀM GÌ VẬY, CÔ ẤY NGỦ RÙI, KHÔNG GẶP ĐÂU.

Nó bật dậy lần hai, ngơ ngác

- Anh Long hả? chết rùi sao lại bít mà mò tới đây chứ? Trốn thui.

Nó vội lao ra ngoài, định kiếm chỗ trốn.

- Hahaha, cô bị dụ ùi.

- Saxxxx, sao bị dụ hoài zậy chời – rùi quay ngoắc qua tên đó. – rảnh lắm hả? rảnh thì đi kím gái kua đi, đừng có mà ở đây phá tui nữa. Bực mình.

- Tui mà thèm đi kua gái. Con gái kua tui đầy mà tui còn hok chịu…

- Saxxxxxx, chảnh vừa thui. Mệt, lỡ rùi đành zậy lun. Ngày mai mà còn phá tui nữa là bít tay đấy.

- Ngày mai chủ nhật mà, hok kiu đâu.

- Ê, bộ bữa nay nghĩ thiệt hả?

- Hok lẽ đùa? Tui mà nói là như đinh đóng cột…

- Cột mục rùi cưng.

- Bê tông mà mục gì?

- Mệt quá. Mà bữa nay nghĩ ở nhà như zầy chán chết.

- Vậy đi chơi há.

- Đi đâu, tui hok zô chỗ đóa nữa đâu nha

- Hihi, yên tâm, hok đi nơi đó nữa, đi ra cánh đồng chơi.

- Uhm…..nhưng ở đâu?

- Lát bít. Đi thay đồ đi, hok cần mặc đẹp lắm đâu.

Nó zô phòng vệ sinh, thấy hắn lạ lạ. thường thường là bắt nó ăn mặt đẹp cho giống con gái mà hum nay bảo không cần ăn mặc đẹp. Hắn khùng thiệt, nhưng nó sẽ ăn mặc cho ra dáng kon gái, nó sợ hắn mất mặt. Vậy là nó chọn cái váy màu tím, thắt nơ hồng hồng.

Hắn nhìn nó, ngây ra

- Tui kiu cô ăn mặc bình thường thui mà?

- Kệ tui, thik được hok?

- ……uhm……đi thui.

Hắn dẫn nó đến một cánh đồng. cỏ xanh rờn, xa xa có một vài cái cây. ở đây cũng có nhìu người đến thưởng ngoạn. Nó và hắn đi bên nhau, trong xứng đôi ghê. Hai đứa không nói gì nhìu, thỉnh thoảng hỏi nhau một câu vu vơ.

- Chờ chút nhá, tui đi đây cái.

- Uhm

Hắn chạy đi, nó hok bít hắn đi đâu nữa, chỉ có một mình ngồi đây chán ghê. Một tiếng trôi qua, hắn vẫn bặt tâm…

- Xin chào, tui ngồi đây được hok?

Nó ngước lên, cứ tưởng hắn nhưng hok phải, một tên kon trai lạ hoắc, mà tên này đẹp thiệt, nhìn y chang ngôi sao điện ảnh lun

Nếu là cô gái nào khác thì "mời anh ngồi, ngồi bao lâu cũng được…". nhưng xui cho anh chàng kia đã gặp phải nó

- ngoài kia hằng hà chỗ sao hok ngồi? chỗ này cóa người rùi.

- Zậy à? – thằng nhóc mỉm cười, nhưng nó hok thèm đếm xỉa tới – vậy mà tui tưởng bạn ngồi một mình. Xin lỗi nha

- Hok seo

- À mà bạn tên gì?

- Thiên – nó đáp cộc lốc

- Mình tên Minh, mới ở Mĩ về, hân hạnh được làm quen với bạn, bạn đẹp lắm.

- Cám ơn, tui là người Việt Nam xấu nhất đấy.

- Hihi, bạn khiêm tốn quá. Đáng iu thiệt

- …….

- Thui tui qua kia ngồi, chào nha – thằng nhóc quê xệ bước đi

- Sao hắn chưa tới zậy kìa. Nó nóng zữ lắm rùi đóa.

Thằng nhóc kia ngồi băng ghế gần đoá. Được năm phút sau thằng nhóc tiến lại phía nó lần hai.

- Thiên nè! Thiên có thể cho mình ngồi đây được hok? Ngồi một mình chán lắm…

- Mún ngồi thì ngồi đi. Mệt thiệt – nó bực mình.

- Uhm… Thiên nè!

- Gì nữa?

- Thiên đang chờ bạn trai à?

- Không

- Vậy ai?

- Một thằng khùng. Không biết tên đó chết đâu mất rùi nữa.

- Có phải hắn rất đẹp trai, cao cao, trắng trắng hok?

- Uk, sao Minh biết – nó đổi thái độ liền

- Uhm hồi nãy Minh đụng phải anh chàng này. Anh ta về nhà rùi, nghe đâu có chuyện gì gấp lắm.

- Axxxxxxxxxxx Đáng ghét! Mún chết rùi hả trời – nó lầm bầm rủa hắn – thôi tui zìa trước đây.

- Weeeee! Bạn… có thể làm hướng dẫn viên cho mình hok?

- Huh?

- Uhm….mình mới về nên hok rành đường xá cho lắm, thú thiệt minh vừa bị lạc…

- Trời!....thui được rùi. Dù gì thằng chết bằm đó cũng bỏ tui ở đây. Cho hắn sống thêm vài tiếng nữa zậy…

- Vậy mình đi thui.

Nó dẫn thằng nhóc đi tham quan một vài nơi. Thằng nhóc này cũng thân thiện và vui tính nữa nên nó cũng mở lòng, hok nỡ nào đối xử lạnh lùng. nó và Minh đi dạo mấy vòng công viên, vừa đi vừa ăn kem, ăn cá viên, bánh…. Đủ thứ hết. thằng nhỏ mua cho nó không biết bao nhiu bánh mà nói. Hai đứa ăn hàng như nhau. Thật không ngờ hai đứa lớn già đầu mà như con nít, giành ăn với nhau rùi rượt nhau chí choé. Thật lòng mà nói toàn nó rượt thằng nhỏ không chứ thằng nhỏ hok coá rượt nó. Nó không hỉu sao mới gặp thui mà lại có cảm giác thân thiết với Minh như vậy, Minh dễ gần và rất là…con nít. Hầu như minh là người con trai đầu tiên mà nó hok ghét thì phải. hai đứa đi đến một con đường thì có một chiếc xe bóng loáng tấp zô. Bốn người đàn ông lực lưỡng bức xuống. Minh vui vẻ nhìn nó

- Họ rước Minh đấy, Thiên lên xe đi, minh đưa Thiên zìa lun

- À thui, Minh zìa trước đi, Thiên đi bộ zìa được rùi. Thiên hok thích đi xe

- Nhưng… mai Thiên có thể cùng Minh đi chơi tiếp hok? Minh thật sự rất thích…

- Chắc là Minh nên mướn hướng dẫn viên du lịch đi, đi với Thiên Minh không thấy phiền sao?

- Phiền gì chứ, vui mà. Nha Thiên… mai đi nha

- …….

- Không biết! mai Minh chờ ở quán nước hồi nãy đó, Thiên hok tới thì Minh sẽ ở đó luôn. Bye Thiên nha

- Ơ kìa zậy, Thiên đâu có nói sẽ tới đâu.

- Thiên chắc chắn sẽ tới.

- Thôi được rùi… níu sắp xếp được thời gian…

- Ưk vậy đi há! Bibi Thiên

- Bye

Nó bước về, trong lòng thấy vui vui nhưng bực bực. Tên trời đánh đó mà về nhà trước thì hắn tiu đời.

- Alo, xong bước đầu rùi thằng quỷ.

- Vậy à? ổn chứ?

- Tất nhiên rùi, con nhỏ cũng đẹp ghê mậy

- Ê ê, cấm mày à nha

- Bít mà. Nhưng mày thích nhỏ đó à?

- Nhìu chuyện, nó zìa rùi, tao cúp máy nha.

Píp píp…..

Nó vừa mở cửa ra, thấy hắn, quát cho một trận

- Cái con ma vương thúi kia, sáng giờ đi đâu hả? để tui chờ ở đó như con điên vậy? làm zậy là seo hả? nói cho rõ níu không thì chết liền tại đóa đấy.

- Làm gì tức giận dữ vậy? mà hok lẽ chờ tới giờ này lun à?

- Tui hok rảnh mà chờ con ma đáng ghét – rùi nó nghiêm lại – tui làm hướng dẫn viên cho một tên mới về nước.

- Trời, tên đó chắc hok có mắt mới kiu cô làm hướng dẫn viên

- Bộp… - nó cú đầu hắn – hok có mắt nà… còn dám nói nữa hả? hứ, níu hok tại mấy người thì tui đâu phải chờ cả tiếng đồng hồ ngoài đó.

- Nhưng nhờ vậy cô quen được việt kiều rùi còn gì?

- ừ há! Mà phải nói đi chơi zui thiệt

- zui lắm à? – hắn hơi bực mình

- tất nhiên, tui chưa thấy thằng con trai nào dễ thương zậy hết. đó là người con trai đầu tiên mà tui hok ghét. Haha

- cái gì? – hắn quát

- cái gì là cái gì hả? – nó quát lại

- uhm… ý tui là …hắn đẹp trai hok?

- đẹp trai lắm, anh không bằng đâu

mặt hắn xịu xuống, tự nhiên hắn thấy bùn.

- Hắn tốt cỡ tui hok?

- ụa… mắc gớm, ông mà tốt cho tui nhờ. Nói chung người ta tốt lắm chứ hok như ông. Người gì mà cộc cằn, tối ngày chọc cho tui ****.

- mới quen mà tân bốc dữ há, làm như thân thiết lắm hok bằng. – hắn bĩu môi

- ừ, có lẽ là thân thiệt đó. Mà đi chơi với tên đó zui ghê. Thui tui lên phòng đây.

Hum sau nó zậy sớm, chuẩn bị bữa sáng. Hắn vừa dậy, thấy nó, hắn cười

- Hum nay biển động dữ dội nà, heo lười dậy sớm.

- Tui hok rảnh đâu. Tại hum nay tui hứa dẫn tên hum qua đi tham quan nên làm sẵn cho con ma vương đáng ghét. Xong rùi đó, ăn đi nha, tui đi à.

Hắn chết trân, đi chơi á? Sao hok nghe thằng điên đóa nói gì hết vậy? tức chết quá. Bóng nó vừa khuất, hắn bấm máy nhanh như gió

- Alo, lại chuyện gì nữa zậy ông hai?

- Mày hẹn Thiên đi chơi hả?

- Uhm… ừ,

- Mày có ý đồ gì zậy hả?

- Ý đồ gì hả? mày mún tao giúp mà, tao đang giúp đấy thui.

- Thật là mày hok có ý gì với nhỏ đó chứ?

- Tao…

- Tao… gì, thật ra mày đang mún làm gì hả?

- Tao…tao thấy con bé dễ thương… thực sự khi ở bên nó tao thấy rất vui…tao nghĩ… chưa bao giờ tao có cảm giác đó…

- Mày im đi, ý mày là thik nó chứ gì?

- Uk, tao thik, ngay từ lần gặp đầu tiên. Chúng ta sẽ chiến đấu công bằng, OK?

- Tao hok ngờ mày là người như vậy. tao thật sự hok ngờ mà…

- Xin lỗi… nhưng có lẽ tao sẽ bảo vệ tình iu đầu đời của mình. Mày đừng giận tao nhé…

- Mày ngon lắm, tao không thua đâu.

Pip pip pip

Một thằng nhóc đẹp trai đang dựa tường đau khổ, "tự dưng giao trứng cho ác nè trời". hắn tự trách mình tự nhiên nghĩ ra cái ý tưởng điên rồ ấy, tự nhiên lại mún thử lòng nó, trời ơi! hắn sắp mất nó rùi. Thằng Minh cũng đẹp trai, giàu có, học giỏi, lại lắm tài. Hắn vò đầu bứt tóc, đứng ngồi không yên. không bít nó đang ở đâu, không bít thằng đó có làm gì nó hok? Thằng đó là chúa miệng lưỡi, lại hay làm bậy, nó thì ngây thơ lắm. Tưởng tượng thằng đó ôm nó trong tay là hắn sôi máu lên rùi. Lỡ thằng quỷ đó hun nó thì seo? Hắn chưa dám hun nó lần nào hết, có lần định…thì hun ngay cái sàn gạch.

Hắn đang đau, đau lắm, hắn đã tự tay trao nó cho người khác…

Nó đi tới chỗ hẹn, thấy tên đó chờ sẵn, nó nhoẻn miệng cười làm tên đó đứng tim

- Minh chờ lâu hok?

- Hok, Minh mới tới hà. Uhm hôm nay Thiên đẹp lắm

- Hiih, nịnh hoài.

- Thiên ăn kem hay uống nước

- Uhm…cả hai hehe

- Hihi, Thiên đáng iu ghê – chị ơi cho em hai kem hai dâu xay

Lát sau:

- Thiên ăn đi

- Uhm… - sao ngồi đây mà nó co cảm giác không vui chút nào. Nó thấy thiếu thiếu cái gì đấy. hình như là Nam. Nó thấy trống trải vì hok coá ai chọc giận nó. Minh thì trẻ con nhưng dịu dàng, chỉ làm nó vui, nhưng nó thật sự thích cảm giác gây lộn với tên Nam hơn. ở hắn nó thấy một cảm giác ấm áp và an toàn hơn.

- Sao zậy? hok ngon hả? hay Minh kiu đổi li khác

- Hả? không cần đâu, tại Thiên hok được khoẻ. Chắc Thiên về trước quá

- Sao zậy? mới tới có 10 phút hà! Hay Thiên về nhà Minh nghỉ ngơi hén. Minh còn nhìu chuyện mún nói với Thiên lắm.

- Uhm… Thiên nghĩ là không tiện đâu.

- Uhm… vậy Thiên cho Minh 30 phút nữa được hok?

- Uhm…

- Thiên nè – Minh nhìn vào mắt nó

- Huh? – nó trả lời nhưng hok nhìn lại

- Nhìn Minh đi

- Gì? – nó nhìn Minh

- Thiên thấy Minh thế nào?

- Ý Minh là sao?

- Uhm… ý Minh là Thiên nghĩ gì về Minh, ngoại hình, tính tình…

- Uhm…… Minh rất…đẹp trai – nó cười – rất trẻ con, vui tính, dễ gần…

- Thật không – Minh mỉm cười

- Uhm…thiệt, mà Minh có bạn gái rùi chứ nhỉ?

- Uhm… chưa, nhưng sắp rùi. Đang quen nhau, Minh định tỏ tình với cô ấy

- Vậy à? Chúc thành công nha – nó cười

- Thiên nè!

- Huh?

- Minh iu Thiên

- Giỡn hoài

- Thiệt đó.

- Thiên hok thik đùa kiủ đó. – nghiêm mặt

- Anh nói thiệt. anh iu em rất rất thật lòng…

- Níu Minh cứ như vậy thì Thiên về đây – nó bước ra khỏi ghế

Minh đứng ngay zậy, nắm tay nó lại và um nó. Nó đẩy Minh ra. Nó thực sự hok bít tên này bị gì nữa, Minh đưa mặt lại định hun nó một cái thì…bốp… năm dấu tay in trên khuôn mặt điển trai đó. Nó đang thật sự tức giận

- Làm gì vậy hả? Minh coi tui là cái gì zậy hả? đừng có mà giờ cái trò đó ra với tui – nó định bước ra khỏi quán

- Thiên… thật sự… không có chút cảm tình nào với tui hết sao? Chẳng lẽ một thằng đẹp trai như tôi mà Thiên có thể từ chối sao?

Nó quay phắt lại

- Cái gì? Đẹp trai hả? đẹp trai thì là cái gì? Đó chỉ là cái vỏ bề ngoài thôi. Đừng có mà tự tin quá như vậy. có lẽ với khuôn mặt này Minh có thể dụ được mấy cô gái khác đấy. nhưng với Thiên thì không. ừ mà Thiên mún nói một câu nữa. đừng có mà đem cái câu anh iu em đó ra, nghe trơ trẽn lắm. chào nhé.

Nó bước ra khỏi quán, đi thẳng về nhà. 12h trưa nó về tới. thấy hắn ngồi dựa vào cột…ngủ, mà sao trông hắn giống khóc thế. Nó khum xuống nhìn kĩ gương mặt hắn, rõ ràng hắn đang khóc, có nước mắt nữa nè. Nó lấy tay quẹt nước mắt trên mặt hắn làm hắn giật mình

- Làm gì zậy? – hắn bực bội

- Ê! khóc á?

- Đồ khùng. Tôi mà khóc.

- Hứ! người ta quan tâm mà làm cái giọng phát ghét. Grừ….

- Không cần, đi chơi zui lắm mà hả?

Rùi hok đợi nó trả lời, hắn dong thằng lên phòng. khi nó đi, hắn lo lắng cho nó phát khóc, giờ thấy nó về nhà bình yên rùi, tự nhiên hắn thấy bực. "dám đi chơi với thằng con trai lạ. hừ! thật là bực mình, thấy mình khóc nữa chứ"

Lát sau

Nếu khi xưa anh không bận tâm bao lời nói…níu khi xưa anh không lặng thinh trong niềm nhớ…níu khi….

- Gì vậy? đi chơi vui lắm à? Mày sắp thắng rùi đó

- Thắng con khỉ, đang ê mặt nà.

- Là sao?

- Con nhỏ khó thấy sợ, um nó một cái cũng hok cho

- Ai mượn mày háo sắc quá chi. – hắn cười thầm, vui mừng khi bít tin đóa, hắn đã từng um nó, cóa sao đâu?

- Hứ, tao dùng hết vẻ mặt đẹp chai dễ thương ra tỏ tình, mà nó lạnh như băng.

- Lạ vậy – hắn đắc ý – tao tưởng mày thành công mĩ mãn rùi chứ

- Hok hỉu nữa, chưa có con nào từ chối tao thẳng thừng như nó. Nó thiệt là lạ. tao bỏ cuộc, mày ráng mà giữ…

- Bít rùi. Ha ha

- Cười con khỉ. Mày ở đó mà cười tao đi. Thử coi mày có kua được nó hok. Mày mà kua nó được tao kiu mày bằng sư phụ. Thui hok nói nhìu, mệt quá, bye.

Hắn thấy vui ghê, hơn cả trúng số nữa. hắn cười một mình. Đáng đời thằng bạn háo sắc. "vậy mà mình cứ lo xa".

Hắn ngồi trong phòng suy nghĩ cho tới chìu. Công nhận nó cũng lạ thật. thằng bạn hắn ra tay là chưa bao giờ thất bại. Minh là tay lua gái số một vậy mà bại dưới tay nó. Tối hắn qua phòng nó

- làm gì mà ngủ hoài zậy, đúng là heo.

- Kệ tui!

- Bị gì zậy, đi chơi zui lắm mà – hắn mĩa mai

- Zui con khỉ. Hok ngờ thằng đó thay đổi 1800 sau một ngày. Tui mà giỏ võ là đấm cho nó mấy đấm chứ một cái tát hok ăn nhầm gì hết. khốn kiếp – thấy nó dữ ghê chưa

- Khụ khụ… hắn làm gì cô mà đòi đấm.

- Cái thằng trơ trẽn thấy sợ, gì mà "anh iu em, thật lòng" nghe phát gớm, nổi da gà. Cũng mai là tui còn dằng lại đc chứ hok hắn thành cám rùi