Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai ? Tôi sẽ là ai ?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy
Ngoài khung cửa trầm tư cây bàng lá đỏ
Dưới sân trường hoa điệp nở vàng ươm
Hương của đất và hương của trời cùng hòa quyện
Giữa trời kia vang tiếng hót trong ngần
Con chim non đã biết tự mình bay
chập chững...
Cành cây nâng đỡ những bước chuyền
Nhìn lại sau mình và nhìn lên phía trước
Đường chân trời rộng mở
những cánh cửa trí thức còn đóng chặt
Ai là người tiến lên ?
và ai là người lùi lại ?
Vẫn nhớ lời cô dặn:
"Nên làm gì để giúp ích tương lai"
Tôi đứng cao, không phải giữa cuộc đời
Mà phấn cầm tay, một mình bục giảng
Cái bệ gạch xây đơn sơ kiên nhẫn
Nhiều lúc thay bằng ghế gỗ chông chênh
Gập ghềnh đường đi những ngày tuổi xuân
Có khó khăn, có hay dở điệp trùng
Những lớp học sinh hằng ngày tiếp cận
Có nụ cười xen nước mắt rưng rưng
Gần gũi thân thương lại là cách biệt
Tôi vẫn xa trong rộn rã sân trường
Lời nói nhỏ giữa bạt ngàn xao xuyến
Của lớp người sau mơ vượt đại dương
Đơn sơ là những phần đóng góp của mình
Vào những ngày qua, chiến tranh gian khổ
Ngọn đèn thắp lớp đêm che chắn lại
Chỉ còn soi trang vở trắng học trò.
Nay đã bảy mươi, nhìn lại cuộc đời
Năm tháng đi rồi chắt chiu còn lại
Một đốm lửa nhen, nhiều mơ ước nhỏ
Công việc khai tâm khiêm tốn người thầy.
Năm Học Cuối
Rồi mai này ta rời xa trường lớp
Những kỷ niệm đầy ắp trong ta
Bàn ghế cũ, thầy ơi tóc bạc màu
Màu thời gian khỏa lấp nỗi buồn
Cuộc sống ngoài kia không len vào trường nhỏ
Mộc mạc đơn sơ trong sáng diệu kỳ
Lời thầy giảng chan hòa cùng ánh nắng
Ban mai về bài học hóa thành thơ
Mai ta xa, mười hai ơi nhớ lắm !
Thầy chủ nhiệm thẳng tính tận tâm...
Trên bước đời, có khi nào nhìn lại
Bài học chưa hiểu hôm nay chợt thấm thía trong lòng ?
Mai ta xa, đem theo mơ ước:
Cô giáo tương lai sẽ nối nghiệp thầy .