Những câu thơ đầy xúc động về tình thầy trò, của một người học trò cũ về thăm trường xưa. Vần còn đây bao hình ảnh thân thương của ngôi trường nhưng: "bóng thầy đã xa nắng hè tan".
Chiều đổ ướp vàng con phố nắng
Xuân đi rồi, hạ lại tiếp mùa sang
Bước chân tìm lang thang ô kỉ niệm
Bóng thầy xưa nay đã mãi xa rồi...
Con lạc vào sau những tiếng trống trường
Để lại thấy dáng hình thầy rảo bước
Để lại thấy mái tóc màu bụi bảng
Để con nghe mùa phượng nở đã về
Buổi học cuối cùng, gió buồn hiu hắt
Phượng rực tràn trang lưu bút tuổi xanh
Đành xa nhé mười hai năm đèn sách
Để mai này, mỗi đứa cách một phương
Con nhìn sâu trong đôi mắt của thầy
Những tương tư trĩu đầy lòng mong ước
Những khắc khoải người lái đò tâm huyết
Đã đưa sang sông, mà lòng chẳng nỡ về
Rồi con bay trên đôi cánh của thầy
Trên bài giảng hôm qua còn thắm mực
Trên màu phấn làm lòng con rạo rực
Trên lời thầy đã thấm đẫm hồn con.
Bao nhiêu năm con trở lại trường xưa
Vẫn còn đó liêu xiêu ô cửa sổ
Vẫn tán phượng hiền ngây ngô một thuở
Nhưng bóng thầy đã xa nắng hè tan.
Mùa xa khuất mang theo lời thầy giảng
Mang theo câu Kiều man mác lòng thơ
Mang theo đôi mắt âu lo trĩu nặng
Ve gọi hè nghe xao xác chơ vơ.
Con khẽ khàng lật từng trang kí ức
Để thấy đâu đây hạt phấn vẫn rơi đầy
Để nghe gió thầm thì giờ tan lớp
Thả vào không gian, hai tiếng “thầy ơi”
Mùa đã xa...