Cứ ngỡ rồi đây xa lắm một mái trường Ta không đủ sức níu thời gian gần lại Mái ngói mờ rêu, tán lá bàng xa ngái Những con đường, sỏi đá nhịp buồn tênh Tháng năm rơi trên bậc thềm chênh vênh Sân trường cũ, và bài thơ cũng cũ ...
Đây là bài viết cảm động thật,nếu bạn thấy nó có ích hãy ấn Thank để cảm ơn Ken vì bài viết này.
Bài viết có 484 lượt xem và có 0 lượt trả lời.
Cuộc Đời Không Trả Tiền CátXê.... Nên Ta Sống Không Cần Diễn
Nội quy - Quy định